Nhớ Mục Sư Huỳnh Sỹ Hùng

Nhớ Mục Sư Huỳnh Sỹ Hùng
Tôi biết Mục sư thử thiếu thời Khi đời phiêu bạt, lắm chơi vơi, Khi đau thương bủa vây muôn lối Ông ở bên tôi, nhắn nhủ lời.






Nhớ Mục Sư Huỳnh Sỹ Hùng




Tôi biết Mục sư thử thiếu thời
Khi đời phiêu bạt, lắm chơi vơi,
Khi đau thương bủa vây muôn lối
Ông ở bên tôi, nhắn nhủ lời.

Con hỡi, lắng nghe, tiếng gọi mời
Bao người lạc lối, lệ tuôn rơi
Về đây, dưới bóng Cha từ ái
Gạt bỏ ưu phiền, đời thảnh thơi

Giờ đây...
Gần bốn mươi năm trong nhà Cha
Cuộc đời lúc sáng, khi chiều tà
Tôi đã dấn thân hầu việc chúa
Trong lời cầu thay thật thiết tha.

Tôi rất nhớ ông, rất nhớ ông 
Người Tôi Tớ Chúa, không quản công
Ngày đêm chăm sóc đời đơn độc
Với tình yêu thương thật mênh mông...

Cs. Phạm Đào Hậu