Thơ: Ân Điển Cao Vời

Thơ: Ân Điển Cao Vời
Ân Ðiển Chúa trên Trời cao vô đổi! Là ban cho, thế giới đã lạc lầm, Cho con người, có thể được thay tâm, Ðược gần gủi, bên Vòng Tay ấm cúng!





Ân Ðiển Cao Vời


Ân Ðiển Chúa trên Trời cao vô đổi! 
Là ban cho, thế giới đã lạc lầm, 
Cho con người, có thể được thay tâm, 
Ðược gần gủi, bên Vòng Tay ấm cúng! 

Dù bão tố, trời mưa giông kinh khủng, 
Chẳng làm sao, mà giãm bớt Ơn Trời, 
Ơn cứu rỗi, Ơn tha thứ cao vời, 
Luôn sẵn lòng, đưa bàn tay cứu vớt! 

Ân Ðiển Chúa, như nước tràn không ngớt, 
Làm cho con, nhận biết Chúa... nhân từ, 
Ngài răn dạy, sửa trị khi con hư, 
Ðưa con lại, hình trình vùng Ðất Hứa! 

Ôi Ân Ðiển, bao la tình chan chứa, 
Con cảm ơn, vì Chúa đã vào đời, 
Ðã yêu con, cùng thế giới chơi vơi, 
Cho Ân Ðiển, rạng ngời Danh Thiên Chúa! 

Tiểu Minh Ngọc 
Nguồn: vietchristian.com