Thơ: KHÚC GIAO MÙA

Thơ: KHÚC GIAO MÙA
Em có nghe gió về mang hơi lạnh! Cuối thu rồi canh cánh trước thềm đông Ngày nắng nhạt đêm về mưa lác đác Để âm thầm gieo hạt nỗi buồn tênh.






KHÚC GIAO MÙA



Em có nghe gió về mang hơi lạnh!
Cuối thu rồi canh cánh trước thềm đông
Ngày nắng nhạt đêm về mưa lác đác
Để âm thầm gieo hạt nỗi buồn tênh.

Em có nghe thành phố đã đèn lên!
Trên vỉa hè người phu đang dọn quét
Tiếng còi tàu xé màn đêm quạnh vắng
Để sân ga lằng lặng tiễn tàu đi.

Em có nghe người yêu mình chung thủy!
Bên gia đình ấm cúng nhớ người đi
Ngoài xa kia tiếng gió thổi thầm thì
Con dế gáy nghe sầu bi bờ giậu.

Em có nghe dưới chân cầu Giao Thủy!
Nước vẫn reo lời tri kỷ năm nào
Dòng Vu Gia mùa thu trôi lạnh giá
Trắng cánh cò trên đồng trơ gốc rạ.

Em có nghe tiếng thời gian vội vả!
Mới hôm nào ve sầu đang mùa hạ
Mà nay là héo lá lúc tàn thu
Ôi thời gian vụt vù qua cửa sổ.

Em có nghe sầu đông hoa xoan trổ!
Trắng một màu ngồ ngộ lúc dương mai
Trời se lạnh nụ hoa cài trên tóc
Em dịu dàng nói nhỏ: “Về thôi anh”.

Em có nghe lời Chúa gọi chân thành!
Giáng sinh về lanh lảnh tiếng chuông ngân
Đông trở giấc thay mùa thu ảm đạm
Khúc giao mùa thi cảm mấy vần thơ.

Hồ Thi Thơ – 2018.