Thơ: MÊNH MÔNG TÌNH TRỜI

Thơ: MÊNH MÔNG TÌNH TRỜI
Cao cao hơn đồi núi Dài dài hơn dòng sông Sâu sâu hơn vực thẳm Rộng rộng hơn đại dương.










MÊNH MÔNG TÌNH TRỜI 

 

Cao cao hơn đồi núi
Dài dài hơn dòng sông
Sâu sâu hơn vực thẳm
Rộng rộng hơn đại dương.
Đố ai lấy thước đo lường?
Đố ai đếm được tình thương Chúa Trời?
Đố ai thấu hiểu tận nơi?
“Cao – Dài – Sâu – Rộng” tình Trời mênh mông.

 

Cao cao hơn đồi núi
Dài dài hơn dòng sông
Sâu sâu hơn vực thẳm
Rộng rộng hơn đại dương.
Núi cao tình Chúa cao hơn
Sông dài tình Chúa dài hơn sông ngòi
Vực sâu tình Chúa thẳm sâu
Đại dương tuy rộng so đâu tình Ngài!

 

Cao cao hơn đồi núi
Dài dài hơn dòng sông
Sâu sâu hơn vực thẳm
Rộng rộng hơn đại dương.
Núi cao do Chúa đắp bồi
Sông dài do Chúa khơi nguồn rừng cao
Vực sâu thăm thẳm ngàn sâu
Đại dương bát ngát… từ đầu ngón tay! (*)

 

Cao cao hơn đồi núi
Dài dài hơn dòng sông
Sâu sâu hơn vực thẳm
Rộng rộng hơn đại dương.
Mênh mông tình Chúa cao vời
Giáng sinh – Chịu chết cứu đời hanh thông
Mênh mông ân điển ban không
Cho con ngưỡng vọng: “Mênh Mông Tình Trời”!

 

(*) “Khi tôi nhìn xem các từng trời là công việc của ngón tay Chúa; Mặt trăng và các ngôi sao mà Chúa đã đặt.”Thi Thiên 8:3

Hồ Thi Thơ - Hạ 2017