Thơ: HOA TÌNH YÊU

Thơ: HOA TÌNH YÊU
Như có một loài hoa Đang mọc trên đồi Sọ Bởi máu Người đổ xuống Thấm sâu trong lòng đất.







HOA TÌNH YÊU


Như có một loài hoa
Đang mọc trên đồi Sọ
Bởi máu Người đổ xuống
Thấm sâu trong lòng đất.
 
Nuôi dưỡng một mầm cây
Đâm chồi và nảy lộc
Tỏa hương trên đồi vắng
Dẫy đầy những sọ xương.
 
Đồi xưa còn tâm tưởng
Kinh Thánh ghi tỏ tường
Bao tội đồ gây án
Đã đền mạng nơi đây.
 
Chim muông cùng dã thú
Ăn thịt người phơi thây
Mùi hôi thối giăng đầy
Đồi Sọ ghê rợn thay!
 
Nhưng từ ngày Chúa chết
Một bóng hồng trổi dậy
Lớn lên… lớn từng ngày
Mùi hoa thơm ngất ngây.
 
Đồi Sọ phước tràn đầy
Bởi Chúa chết thế thay
Cả nhân loại có hay…
Đóng đinh Ngài chẳng biết?
 
Hôm nay ngày đặc biệt
Kỷ niệm Chúa thương đau
Con không đến đồi Sọ
Nhưng con biết nơi đó…
 
Chúa đã chết vì con
Chết thay con kia rồi
Ôi! Tình yêu lên ngôi
Biết lấy chi đền bồi.
  
Bài thơ con viết vội
Dâng lên Chúa ba ngôi
Đức Chúa Trời tôi ôi!
Ban ân tình cứu rỗi.
 
Như có một loài hoa
Đó là Hoa Tình Yêu
Mọc lên trên đồi Sọ
Tỏa hương thơm muôn người.
 
XUÂN HỒ - HẠ 2018.