Chúa ban cả mùa thu cho cuộc đời
Bạn cùng tôi, hãy đếm chớ thờ ơ
Ơn lành, và thương xót Chúa vô bờ
Sao ta lại hững hờ quên ân sũng?
CÓ MÙA THU NÀO…?
Chúa ban cả mùa thu cho cuộc đời Bạn cùng tôi, hãy đếm chớ thờ ơ Ơn lành, và thương xót Chúa vô bờ Sao ta lại hững hờ quên ân sũng?
Ngày bắt đầu mặt trời soi thung ruộng Đàn cò vui hạ cánh xuống triền đê Dưới bờ mương con cá trê ngược nước Sao lòng bạn không mảy may chiêm ngưỡng?
Trời lên cao… mùa thu không thườn thượt Vẫn nhẹ nhàng tha thướt để ngày đi Không vội vã, không ôm đồm vô lý Ngày tốt lành khi Thượng Đế dựng nên.
Chiều buông xuống, ánh tà dương khuất nẻo Đàn trâu về, lẽo đẽo bước tiều phu Nắng chợt tắt và mây mù xuất hiện Cảnh thanh bình… lòng bạn vẫn vô tư?
Một làn gió không biết từ đâu đến! Gợn nước hồ xanh biếc những rong rêu Vài chiếc lá như cuốn theo chiều gió Gieo vào lòng bạn cũng chẳng nao nao?
Ngước lên trời ngàn vì sao điểm xuyến Một cánh vạc ăn đêm giờ xuất hiện Tiếng tu hú ngoài xa kia rủ gọi Sa mạc lòng tâm khảm bạn cằn khô.
Có mùa thu nào khiến bạn xôn xao? Chúa đặt để trong tâm hồn cảm xúc Bạn nhớ thương ai con tim thúc giục? Hay vẫn là sỏi đá lạnh lùng xưa?
Thiên Chúa cho ta bốn mùa diễm tuyệt Hạ trắng - Thu mơ - Đông lạnh - Xuân nồng Ôi tất cả! vô cùng ơn Tạo hóa Bạn nói gì khi mùa thu rộng mở?
Tiếng chim kêu rộn rã ở trên cành Tiếng em thơ lanh lãnh đến sân trường Tiếng nhạc lòng Thiên Chúa vẫn du dương Tiếng lòng bạn… con đường nào cho Chúa?
Có mùa thu nào ở hoài nhân loại? Để: “Về đây đem chắn nẻo xuân sang”* Chỉ một khi lòng bạn là Thiên đàng Chúa ngự trị hồn bạn đang cô vắng.