Từ khi thất lạc tình thương
Vào trong cơ thể nghe buồn lên giây
Bi ca truyền kiếp đọa đày
Lang thang vô định sầu cay tâm hồn.
ĐÂU CÒN BƠ VƠ!
Từ khi thất lạc tình thương Vào trong cơ thể nghe buồn lên giây Bi ca truyền kiếp đọa đày Lang thang vô định sầu cay tâm hồn. Khát khao níu kéo bờ hôn Người đi bỏ mặc để hồn tôi đơn Bao thương nhớ - Bấy cung đờn Dâng lên ngập lụt tủi hờn niềm đau. Biển đời sóng dập ba đào Còn đâu hạnh phúc điểm tô duyên lành Tôi tuyệt vọng - Rượu tàn canh Tìm vào quên lãng qua nhanh cuộc đời. Nhưng không được - Hỡi Chúa ơi! *“…Đi đâu tránh được Chúa Trời toàn tri Nếu tôi lên chốn cao thì… Chúa cũng ở đó… một khi Ngài là… Nếu tôi xuống chốn Âm tà Chúa cũng ở đó, ai qua mặt Ngài? Nhược bằng tôi sãi cánh bay Hừng đông cuối biển vẫn Ngài hữu nguyên. Tại đó tay Chúa dắt khuyên Tối tăm không khuất, sáng xuyên mặt Ngài Chúa nắn nên tâm thần tôi Dệt thành tôi đó, trong lòng mẹ tôi. Tôi cảm tạ Chúa - Chúa tôi! Dựng nên tôi cách tinh khôi lạ lùng Các ngày Chúa định vô chung Đã biên vào sổ đóng khung luật Ngài”. Giờ tôi mới hiểu an bài Sống trong nhà Chúa không sai chẳng dời Mặc cho dâu bể ai ơi! Trở về với Chúa cuộc đời sầu vơi. **“Lên thuyền cùng đoạn neo bơi Chèo ra ngoài biển… Biển đời thẳm sâu Còn đâu ngày tháng âu sầu? Dây dằng dứt hết bấy lâu buộc mình. Chèo ra ngoài biển sanh linh Mang tin vui đến chúng sinh đường về”. Bơ vơ ngày tháng lê thê Còn đâu ngự trị - Tôi về bên Cha! * Thi Thiên 139:7-16 ** Ý điệp khúc Thánh ca số 223 Chèo Ra của tác giả A.B. Simpson 1891. Hồ Thi Thơ – Thu 2017.