Nơi ấy giữa trời ban trưa nắng nóng
Không bóng cây, không một chút gió đồi
Trên cây gỗ… Ôi! tim Người thoi thóp
Trút linh hồn… Bóng tối phủ màu tang.
NƠI ẤY MỘT TÌNH YÊU
Nơi ấy giữa trời ban trưa nắng nóng Không bóng cây, không một chút gió đồi Trên cây gỗ… Ôi! tim Người thoi thóp Trút linh hồn… Bóng tối phủ màu tang.
Người gục đầu bởi thân thể nát tan Máu tuôn dài dầm dề và lai láng Một ngọn giáo đâm hông Người oan nghiệt Cả đất trời như thống thiết thương đau.
Gô-gô-tha nơi ân điển nhiệm mầu Nơi tha thứ tội con người trắng án Chúa đã chết vì nhân loại vũ hoàn Nợ xong rồi… giá trả để ân ban.
Con quỳ xuống dưới chân cây Thập tự Lòng nát tan… chứng quyết một tình yêu Chiêm nghiệm Chúa… không giáo điều nghi lễ Ngưỡng vọng Ngài như hy lễ hiến dâng.
Ôi! Lạy Chúa, Ngài hy sinh cao cả Đền tội con, Chúa đã chết thay rồi Trái tim yêu, lòng vỡ vụn từ nay… Xin ngự trị… Dâng Ngài dâng tất thảy.
Nơi ấy giữa trời ban trưa nắng nóng Chúa chết rồi! Xin ta đừng mong ngóng Tin lời Ngài, Chúa sẽ sống lại ngay Mộ phần kia, chẳng giữ được Chúa thay.
Ngài sống lại, sau ba ngày mộ địa Cảm tạ Chúa, tình yêu Ngài vô kể Chết vì yêu… sống lại cũng vì yêu Chính “Nơi ấy một tình yêu” trọn vẹn.