Thơ: Trở Về

Thơ: Trở Về
Cha ơi! con trở về đây Qua bao ngày tháng xa bầy đi hoang Tưởng đời là giấc mộng vàng Ngờ đâu con đã lang thang vô hồn.







TRỞ VỀ

Nó tỉnh ngộ, tự nhủ: “Bao nhiêu kẻ làm thuê của cha ta đều có bánh ăn dư dật, mà nơi đây ta lại đang chết đói. Ta sẽ đứng dậy đi về với cha ta và thưa: “Cha ơi; con đã phạm tội với Trời và với cha, không đáng gọi là con của cha nữa. Xin cha coi con như là một người làm thuê của cha”. (BDM)
Tin Lành Lu-ca 15:17-19.

Cha ơi! con trở về đây
Qua bao ngày tháng xa bầy đi hoang
Tưởng đời là giấc mộng vàng
Ngờ đâu con đã lang thang vô hồn.

Ngày xưa tím bóng hoàng hôn
Đỏ đen canh bạc, rượu cồn ma men
Ái tình nhục dục lăng nhăng
Bởi con tiền của đùng đằng đầy thân.

Ăn chơi trác táng bất cần
Đến khi cạn kiệt hồn thân điêu tàn
Bạn bè xa lánh… bất an
Giòng đời thất thểu tâm can rã rời.

Đời con tội lỗi Chúa ơi!
Cô đơn tủi nhục ngút trời thương đau
Vẫy vùng trong bể thảm sầu
Sức mòn lực kiệt đêm thâu muộn phiền.

Đời con rong ruổi ý riêng
Xua Chúa ra khỏi hồn thiêng thủa nào
Tàn canh bước thấp bước cao
Lê thân hủy hoại đi vào ngục viên.

Ơn cứu độ – Chúa nhiệm huyền
Bao dung tha thứ tội khiên ác tày
Con quay gót… trở về đây!
Xin Cha buông thứ tội đầy bấy lâu.

Là đường Thập tự nhịp cầu
Nối tình nhân ái ân sâu con Trời
Yêu con huyết Chúa tuôn rơi
Cứu con thoát khỏi cuộc đời tội ô.

Cha ơi! tiếng nấc nghẹn ngào
Nỗi lòng thống hối Chúa nào dễ khinh
Cúi đầu tâm nguyện Thánh Linh
Lắng nghe sâu kín chân tình lòng con.
                                     
Hồ Thi Thơ – Hạ 2017.