Đang truy cập : 33
•Máy chủ tìm kiếm : 6
•Khách viếng thăm : 27
Hôm nay : 10018
Tháng hiện tại : 24364
Tổng lượt truy cập : 23033397
“Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công bình với gian ác có hội hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối có thông đồng nhau được chăng?” (II Cô-rinh-tô 6:14).
Liệu beo có đổi được vằn của nó chăng? Đây là câu hỏi rất quan trọng được Thánh Kinh nói đến. Sở dĩ Chúa hỏi câu hỏi nầy, vì con người cố sửa đổi những thói hư tật xấu của mình, cố gắng nhiều lần từ bỏ những cố tật đó nhưng không sửa đổi được, như sách có câu “Non sông dễ đổi bản tánh khó dời”....
Sa-tan có kế hoạch thuyết phục người ta rằng những gì Chúa gọi là thiện lành, chính là ác dữ; và những gì Chúa tuyên bố là ác dữ, thật ra lại thiện lành....
Con là ai mà Ngài yêu đến thế. Có ra chi để xứng với ơn Ngài Từ nơi cao đã đi vào trần thế Gánh muôn vàn vì cớ tội của con....
Ôi khóe mắt nỗi buồn thương vạn kỷ Trong kiếp người luẩn quẩn những trần ai Của bao năm sót lại chút hình hài Vào cát bụi mang theo cùng ảo ảnh...
Kẻ thù "kiêu ngạo" huênh hoang, Cộng vào "ganh ghét" làm gian hại người, Kế là "giận dữ" nói lời, Gây ra thù hận làm đời bất an,...
"Nếu một người trong anh em có sự gì phàn nàn với kẻ khác thì hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau: như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy." - Cô-lô-se 3:13...
Có những lúc gian truân, mệt mỏi. Bão đời dồn dập cảnh trái ngang. Tìm đâu trợ giúp nguồn năng lực? Ai sẽ ban cho sự bình an?...
Gió rít mây giăng xám một trời Cành lá lao xao như than thở Ai thấu bao người đang chơi vơi?...
Nhờ Ân Điển Chúa cứu ta, Ban cho cuộc sống thật là thỏa vui, Bình an, hy vọng không nguôi, Bởi ơn Chí Thánh Ba Ngôi tuôn tràn!...
Hai chữ bình an, tìm khó quá! Anh đi tìm mãi, tận nơi đâu? Từng giây từng phút, sao chưa gặp, Tâm hồn mệt mỏi, lại u sầu......
Yêu làn mây, gió, yêu trăng, nước. Yêu cảnh chiều tà, chim lượn bay. Yêu chiếc thuyền đi trên sóng lượn. Yêu Chúa, yêu người, yêu lẫn tôi....
Lác đác trong mưa lá vàng rơi Gió rít mây giăng xám một trời Cành lá lao xao như than thở Ai thấu bao người đang chơi vơi?...
Trong bão táp nhấp nhô thuyền vượt sóng, Mặc gió gào, biển gầm thét hung hăng Vững tay chèo, thắp sáng tháp hải đăng Lính thập tự hướng nơi sâu nguy hiểm…...
Băm Bảy Năm rồi, quê người đằng đẵng, Cuộc sống trần, mưa, nắng, dãi-dầm sương, Sáng hừng-đông, đã tất tả lên đường, Về tổ-ấm, ánh thiều-dương hắt vội!...
Nếu bạn hỏi, tôi nhớ gì về mẹ? Tôi nói rằng, nhớ nhiều lắm bạn ơi! Nhớ chén cơm, nhớ bát nước, nụ cười, Nhớ đêm tối, mẹ canh cho tôi ngủ......
Ánh nắng hồng lung linh chiếu rọi Tiếng chim ca như trổi nhạc vang, Ngát hương hoa thắm trang hoàng Cỏ vươn mình múa quanh đàn bướm xinh....
Tôi đứng đó, giữa trời mây bát ngát, Trước biển dài, vô tận... chảy về đâu? Những hạt cát, nhẹ nhàng bay trong gió, Tôi mở lòng, hòa với biển hồi lâu......
Bình an thanh thản tâm hồn, Tìm về Thượng Đế - Chí Tôn trên Trời, Ngài đưa dẫn lối trong đời, Cho ta vui thỏa hát lời bình an!...
Ban đầu đã có Ngôi Lời, Ngôi Lời là Ðức Chúa Trời toàn năng. Ngài phán liền có đất trời, Tạo vật, muôn sắc, muôn loài khác nhau....
Giê-Xu, Ngài đã yêu con, Từ lúc trẻ tuổi, con nào có hay? Tiếc rằng con đã thờ ơ, Chẳng phục vụ Chúa, chỉ lo thân mình....