09:24 EDT Thứ năm, 02/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 35

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 34


Hôm nayHôm nay : 7986

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 13061

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23022094

Trang nhất » Dưỡng linh » Văn - Thơ - Nhạc

Bài Mới

Dạy Con Cháu Theo Chúa

Dạy Con Cháu Theo Chúa

“Đừng làm theo đời này, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2).

Xem tiếp...

GIAI THOẠI VỀ BÀI THƠ LÁ THƯ TÌNH BIÊN CƯƠNG VÀ SỐ PHẬN NGƯỜI NGÂM.

Thứ ba - 06/06/2017 22:56
GIAI THOẠI VỀ BÀI THƠ LÁ THƯ TÌNH BIÊN CƯƠNG VÀ SỐ PHẬN NGƯỜI NGÂM.

GIAI THOẠI VỀ BÀI THƠ LÁ THƯ TÌNH BIÊN CƯƠNG VÀ SỐ PHẬN NGƯỜI NGÂM.

Mỗi năm đến hè hoa phượng nở Trời thanh thanh chở bóng chim xa Hai đứa dìu nhau ta đếm bước Dưới bóng hàng sao rợp mái trường.






GIAI THOẠI VỀ BÀI THƠ LÁ THƯ TÌNH BIÊN CƯƠNG VÀ SỐ PHẬN NGƯỜI NGÂM.

 
               LÁ THƯ TÌNH BIÊN CƯƠNG
 
               Mỗi năm đến hè hoa phượng nở
               Trời thanh thanh chở bóng chim xa
               Hai đứa dìu nhau ta đếm bước
               Dưới bóng hàng sao rợp mái trường.
 

               Kể từ dạo ấy tiếng yêu đương
               Chắp cánh tim yêu – Anh lên đường
               Quê hương xa tít trong niềm nhớ
               Em thấu tình anh – hãy đợi chờ!
 

               Có còn áo trắng trên bục giảng
               Bụi phấn hoen mờ quyện trang thơ
               Chiều nay em có về thăm mẹ?
               Gửi chút tình anh tự chiến trường.
 

               Thượng tuần tháng sáu anh nhớ quá!
                Bóng dáng em thơ đến giáo đường
               Em bày chúng nó xướng Thánh ca
               Cùng cầu nguyện Chúa năng suy gẫm.
 

               Chiều nay xứ lạ rừng xanh thẳm
               Im tiếng súng rồi hỏa châu rơi
               Tiếng ve biên giới chiều vào tối
               Vọng gác cô liêu ảnh nhân mờ.
 

               Anh cài hoa dại nòng súng thép
               Để gửi về em một chút tình
               Hồn anh trong sáng Chúa chứng minh
               Ngày tàn cuộc chiến kết duyên tình.
 

               Lạy Chúa yêu thương Ngài nâng đỡ
               Em ở hương quê Hội Thánh nhà
               Nhớ chăn chiên Chúa đừng xao lãng
               Anh sẽ trở về trong thái an.
 

               Yêu em thư gửi đến tay nàng
               Hỡi gió cùng mây xin chuyển giúp
               Đến người em gái tận hậu phương
               Tâm tình của lính chốn sa trường.
 

               Ngày vui sẽ đến ánh dương quang
               Ngàn năm niên kỷ chốn Thiên đàng
               Trở thành hiện thực nơi đất thấp
               Soi bóng uyên ương… Chúa thanh bình!
 

               Hồ Galilê
 

               Prếch Vihia – Cambodia 1980.


               Lá thư tình biên cương, là bài thơ của Hồ Galilê, cậu thanh niên ngày ấy, xếp bút nghiên lên đường theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ Quốc sau năm 1975.
               Ngày thống nhất đất nước, cậu có thầm yêu một cô thôn nữ người cùng làng, mối tình lặng lẽ đơn phương, nhưng cảm tính cô nàng cũng có chút sóng xôn xao, chuyện tình yêu thì muôn thủa:
               “Người lên ngựa, kẻ chia bào
               Tình trong như đã mặt ngoài còn e”.ND
               Rồi một ngày, đoàn quân xa đưa cậu lên biên giới Tây Nam, người yêu thầm lặng đưa tiễn…
               Một năm sau, cậu nhận được thư và tấm ảnh đen trắng của nàng, nhưng rồi chiến tranh ác liệt trên xứ Chùa Tháp làm họ xa nhau mãi mãi. Tấm ảnh nàng, chẳng may bị nước cuốn trôi cùng với chiếc ba lô trên dòng sông Mê Công thơ mộng, đang mùa nước nổi.
               Chuyện tình yêu của họ đã đi vào lãng quên, cậu giả từ đời lính, trở về đời thường và làm thơ gửi các mạng Tin Lành.
               Bài thơ Lá thư tình biên cương được vài Website Cơ đốc đăng tải, rồi tình cờ nó xuất hiện trên trang mạng Oneway Radio trong mục Góc văn Thơ. 
               Vũ Hướng Dương có bút hiệu là Vũ Alpha người Tam Kỳ, cậu là một trong những cây bút viết Truyện ngắn VIẾT CHO NIỀN TIN do Hướng Đi và Songdaoonline.com năm thứ nhất 2012-2013 cùng Hồ Galilê có nhiều tác phẩm hay và cậu đã đoạt giải Danh Dự năm đó, đồng thời Vũ Hướng Dương là Thông Tín viên Tin Lành khu vực Quảng Nam và Đà Nẵng đã chọn bài thơ nầy để viết lời bình gửi trang mạng Oneway Radio đăng tải và phát sóng, bài bình khá sâu sắc gây ấn tượng trong lòng độc giả.
               Phương Nghiêm là người được Oneway Radio mời thực hiện giọng ngâm để phát sóng.
               Khi Facebook phát triển mạnh tại Việt Nam trong những năm gần đây, thì tác giả bài thơ được kết bạn với người ngâm thơ. 
               Vào một buổi chiều mưa tầm tả, tác giả bài thơ nhận được điện thoại từ Sài Gòn của Phương Nghiêm…
               Giai thoại và số phận bài thơ và người ngâm có những điểm lạ lùng không ngờ được…
               50 năm về trước... Phương Nghiêm chỉ là một cô gái tuổi đôi mươi, nàng tham gia vào một đoàn chèo Hà Nội ngày ấy… Người lính thủ đô đem lòng yêu mến Phương Nghiêm, chuyện tình yêu của họ rất đằm thắm, rồi họ hứa nguyện với nhau bằng một cuộc hôn nhân.
Nhưng rồi, anh là lính Giải phóng quân có lý lịch tuyệt vời, còn nàng thì ngược lại, với cái điểm đen là con nhà tiểu tư sản. Nàng biết chắc, cuộc tình nầy khó mà bền vững,nếu anh thật sự đến với nàng, anh sẽ mất tất cả địa vị, chính trị bản thân. Một hôm anh lính Vệ quốc đến nhà thăm người yêu và yêu cầu cô gửi lý lịch để anh đem về Đơn vị thẩm tra và lo thủ tục kết hôn như đã hẹn trước. Nàng đưa tiễn anh về với lời an ủi, nhưng sâu thẳm trong lòng nàng là là cả một nỗi đau giằng xé, tim nàng đang rỉ máu, vì biết chắc nàng sẽ mất anh.

               “Em sẽ gửi lý lịch cho anh theo đường bưu điện”. Chàng vui mừng ra về khấp khởi trong lòng. Mấy hôm sau, chàng nhận được thư nàng, nhưng không hề có lý lịch kèm theo. Vậy, là anh lính Vệ quốc quân cứ nghỉ là mình đang bị phản bội và lừa dối khủng khiếp, thật sự anh ấy đang bị sốc.
               Mối tình đã chấm dứt và ngủ yên hơn nửa thế kỷ, nhưng nàng thì ân hận vô cùng, vì một lời nói dối có chủ đích. Hoa sữa thơm lừng vào dạo tháng 9 đầu thu 2015 nàng ra Hà Nội để giảng bồi linh cho chị em phụ nữ các hệ phái Tin Lành. Ngày hôm đó, Phương Nghiêm có đề cập đến sự ray rức trong lòng, suốt mấy chục năm qua vì một lời nói dối. Phương Nghiêm chỉ một ước mơ duy nhất là Chúa cho người ấy còn sống và cho chị được có cơ hội gặp lại, để nói lên nỗi ân hận của mình. 
               Chuyện thì quá dài dòng, nhưng ở đây tác giả bài thơ chỉ muốn nói lên sự lạ lùng, đó là họ lại được gặp nhau, chuyện tưởng chừng như hy hữu mà lại có thật. Từ Sài Gòn, Phương Nghiêm nhận được tin từ một cô gái tại Hà Nội, người có dự cuộc bồi linh do chị Phương Nghiêm chia sẻ, cô ấy báo tin vui cho chị, là anh ấy vẫn còn sống và rất muốn gặp lại chị. Năm 2016 Phương Nghiêm lại một lần nữa, nàng được ra Hà Nội công tác và được cô bạn gái dẫn tới nhà người yêu cũ năm xưa. Cuộc hội ngộ vui mừng trong nước mắt… 
               Bữa cơm thân mật gia đình diễn ra thật ấm cúng, nàng Nghiêm đã nói lên nỗi ân hận của mình ngày xưa, tại sao nàng phải nói dối, vì nàng không thể đem đến cho anh hạnh phúc được. Phải chăng, vì cái lý lịch của nàng như một mảng tối, không thể kết hôn với anh, vì anh là lính Vệ quốc tốt lành với cái lý lịch chính trị Bon se vich.
               Hiện nay họ đã ngoài cái tuổi Nhân sinh thất thập cổ lai hy cả, anh vẫn khỏe mạnh và phông độ như ngày xưa, anh vẫn là phóng viên cho các Đoàn nghệ thuật Thủ đô, anh đã con cháu đề huề, gia đình hạnh phúc. 
               Chia tay nhau, Phương Nghiêm về lại Sài Gòn… một hôm tác giả bài thơ Lá thư tình biên cương đề nghị Phương Nghiêm ngâm bài thơ trong ngày Lễ Chúa chịu thương khó. Nhưng rồi, cậu rất thất vọng, vì cô Phương Nghiêm lại ngâm lại bài thơ Lá thư tình biên cương, cô ngâm không sáo, không đàn, không hòa âm phối khí, không có phòng thu. Phương Nghiêm thực hiện Video xong thì gắn thẻ cho Hồ Galilê. 
               Theo lời Phương Nghiêm kể lại, là sau chuyến hội ngộ cô gặp lại người tình cách đây 50 năm, cô ngâm bài thơ Lá thư tình biên cương thì được anh xem trên Facebook. Vốn là một tay đạo diễn khá chỉnh chu, anh đã dựng lên một Video mới, là anh đang xem chị ngâm trên Facebook, anh đang xem online và viết lời comment và sau đó anh vỗ tay tán thưởng khi video kết thúc… phía xa xa là một Camera mà anh đang đặt sẵn để thực hiện cuộc quay mà anh đang đạo diễn.
               Cuối tháng tư năm nay 2017 Phương Nghiêm có ra lại Hà Nội để kỷ niệm ngày anh trai chị qua đời. Anh của chị làm Chủ tịch của Câu lạc bộ thơ Việt Nam, từ khi còn nhỏ, chị hãy còn bò đất thì anh đã mon men làm thơ rồi, đến nay Câu lạc bộ thơ Việt Nam đã có trên mười nghìn hội viên trong cả nước. Câu lạc bộ thơ Việt Nam cũng nhân ngày kỷ niệm trên, họ tổ chức Lễ tri ân công khó của anh trai chị rất long trọng, thì anh ấy tình nguyện đến quay phim, chụp ảnh làm băng đĩa, rồi sau nầy phát cho mỗi người dự hôm đó một bộ. Phương Nghiêm nhớ lại, trong lễ đó chị nhớ đến anh trai mình, chị đã cảm tác bốn câu thơ, đọc lên làm bao bạn bè rung cảm trong đó có anh ấy:
               “Anh đã đi rồi… đi rất xa
               Tôi nghe tê buốt cả tâm hồn
               Vẫn biết trần gian là cõi tạm
               Mà không nắn được nỗi niềm đau”.PN
               Chuyện tình yêu của họ ngày xưa và ngày nay là như thế, anh ấy sống rất nhân văn và họ đối với nhau như là những người bạn thật tốt đẹp tuyệt vời, tuy anh ấy chưa phải là Cơ đốc nhân. Cảm tạ ơn Chúa về những điều đã xảy ra.
               Bút danh Phương Nghiêm chính là Nghiêm Đào (Nghiem Dao) Nicknam của chị trong Facebook, Phương Nghiêm cũng chính là bà quả phụ mục sư Lê Khắc Tự đang hầu việc Chúa tại Sài Gòn…
               Hai chị em họ yêu quí nhau, Hồ Galileo xin có đôi dòng tản mạn về giai thoại bài thơ và chị Phương Nghiêm giọng ngâm ngọt ngào truyền cảm trên sóng Oneway Radio.

Hồ Galilê - 2017.
Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn