09:54 EDT Thứ bảy, 27/04/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 91


Hôm nayHôm nay : 15192

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 263766

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 22993173

Trang nhất » Dưỡng linh » Văn - Thơ - Nhạc

Bài Mới

Kiên Nhẫn Giúp Đỡ Lẫn Nhau

Kiên Nhẫn Giúp Đỡ Lẫn Nhau

“Nhưng, hỡi anh em, xin anh em hãy răn bảo những kẻ ăn ở bậy bạ, yên ủi những kẻ ngã lòng, nâng đỡ những kẻ yếu đuối, phải nhịn nhục đối với mọi người. Hãy giữ, đừng có ai lấy ác báo ác cho kẻ khác; nhưng hãy tìm điều thiện luôn luôn, hoặc trong vòng anh em, hoặc đối với thiên hạ” (câu 14-15).

Xem tiếp...

TÂM TÌNH NGƯỜI CHĂN

Thứ sáu - 21/08/2020 21:15
TÂM TÌNH NGƯỜI CHĂN

TÂM TÌNH NGƯỜI CHĂN

Trong suốt cuộc đời mình,Ông đã phải chứng kiến nhiều cái chết thật đau lòng. Oái oăm thay, không ít những cái chết đó lại liên quan đến ông.


TÂM TÌNH NGƯỜI CHĂN 

 

        Trong suốt cuộc đời mình,Ông đã phải chứng kiến nhiều cái chết thật đau lòng. Oái oăm thay, không ít những cái chết đó lại liên quan đến ông. Lần này không phải là dân tạp, hay dân thường nhưng lại là Cô- rê, một người Lê vi thuộc dòng Kê hat- Cô-rê được Chúa chọn để làm công việc trong đền tạm, công việc mà nhiều người mơ ước nhưng trái lại Cô-rê không nhận ra điều đó.  Mỗi khi vào đền tạm và khiêng các vật Thánh thì anh ấy thấy khó chịu vô cùng.  Anh ấy phải chờ đợi Thầy Tế lễ thượng phẩm A-rôn cùng các con của ông gói kín những vật đó lại rồi mới được khiêng đi. Nhiều lần tò mò Cô-rê khẽ liếc nhìn nó thì ngay lập tức bị A-rôn cảnh báo : "không được nhìn - sẽ chết đấy" Cô-rê bực bội "Tại sao A-rôn được chạm vào những vật đó còn mình thì không ? Tại sao khi chia lễ vật trong các của dâng thì A-rôn được nhiều hơn? Tại sao cái gì cũng A-rôn, A-rôn...Ông ta có phải là Vua đâu, cũng chỉ là dòng dõi Lê vi giống như mình. Hai anh em ông ấy thật quá đáng, họ cứ tự nhấc mình lên cao hơn mọi người, Họ nói dẫn dắt dân sự vào đất hứa -Nhưng mấy chục năm qua có thấy đất hứa đâu? Nói đúng hơn họ đã đem dân sự ra khỏi xứ Ai Cập sung túc để rồi chết dần trong hoang mạc này. Những suy nghĩ đó khiến Cô-rê chẳng thể ngủ yên được, lòng ghen tị cứ lớn dần hơn thiêu đốt Cô-rê. Không thể yên lặng mãi, Cô- rê tìm gặp Đa-Than và Abi-ram kể cho họ nghe, rồi Đa-than và Abi-ram lại truyền cho người khác nghe, rồi lại những người khác nữa - cứ thế ,cứ thế đám người nói xấu lãnh đạo càng ngày đông hơn - đông hơn, 50 người ,100 người, 200 người rồi 250người. Tất cả đều là những  thủ lĩnh có danh tiếng. Thế rồi họ cùng nhau kéo đến gặp ông và A-rôn đầy rẫy sự giận dữ, họ hét lên : “Môi se và A-rôn ,các ông thật quá đáng lắm, cả hội chúng này đều là Thánh và Đức Giê- Hô-Va đang ngụ giữa chúng ta. Vậy tại sao các ông cứ nhấc mình lên cao hơn người khác?” Lúc đó ông giận lắm, không phải vì họ chống lại ông nhưng họ đang chống lại Chúa, chống lại sự sắp đặt của Ngài. Họ khiến cả hội chúng nghi ngờ ông ,cùng với họ lên án ông. 
 

        Chúa ghét sự ghen tị, Ngài không thể dung túng cho tội lỗi được. Chúa phán "Môi Se - A-rôn các con hãy tách ra khỏi họ, Ta sẽ diệt họ trong giây lát. Chỉ nghe đến đây thôi, mọi tức giận của ông dừng lại và thay vào đó là sự sợ hãi dân sự bị hủy diệt - Ông và A-rôn vội sấp mặt xuống nài xin Chúa tha thứ cho họ. Chúa vẫn vậy - Lại mủi lòng trước lời cầu thay. Ngài phán: "Vậy con hãy nói dân sự tránh xa khỏi những kẻ hung ác này”.
 

        Ngay khi dân sự vừa ra khỏi chỗ ở của Cô-rê, Đa-than và A-bi-ram thì đất dưới chân họ nứt ra há miệng nuốt họ cùng tất cả những gì thuộc về họ; Sau đó ngọn lửa của Đức Giê- Hô- Va lòe ra thiêu đốt 250 người thủ lĩnh đã nghe theo họ. 
 

        Suốt đêm đó ông đã không sao ngủ được. Ông khóc cho họ, khóc cho những người bạn đồng lao của mình, khóc cho dân sự, khóc cho tấm lòng tan vỡ của Chúa khi phải tự tay trừng phạt những đứa con yêu dấu của Ngài. Những hình ảnh đó cứ ám ảnh Ông trong suốt những ngày còn lại của cuộc đời mình. 
 

         - “Về thôi Giô-suê. 
 

        Giô-Suê giật mình ngẩng lên, mọi người đã về hết chỉ còn lại Thầy và anh. Gió rít từng cơn quăng các lớp cát đập vào vách lều như muốn xé toạc tấm vải bạc. Anh thầm tự hỏi : Điều gì đã khiến Thầy vượt qua được nhiều nỗ đau đến vậy?

 
Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn