Đang truy cập : 36
•Máy chủ tìm kiếm : 2
•Khách viếng thăm : 34
Hôm nay : 7552
Tháng hiện tại : 21591
Tổng lượt truy cập : 23030624
“Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công bình với gian ác có hội hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối có thông đồng nhau được chăng?” (II Cô-rinh-tô 6:14).
Rời cành lá rụng thu rẽ lối Mới đó mà nay đến đông rồi Thu đi biền biệt chia phôi Trơ cành trụi lá một đồi sầu đông....
Đó là những dòng thơ từ một lá thư mà Phương Thúy gửi ra tận chiến trường, sau một năm kể từ ngày Thành Luân lên đường nhập ngũ. Cô học trò vừa thi xong tốt nghiệp phổ thông Trung học Đại Lộc năm nào…...
Lá chuyển màu vàng nhạt Mây bàng bạc trên không Xuồng ai trên bến vắng? Nước sông đầy mênh mang....
Bên khung cửa em ngồi nghe tiếng gió Đưa thu về đây đó nỗi bâng khuâng Chuyện ngày xưa anh nhắn nhủ bao lần Em cự tuyệt thuyết vô thần chối Chúa....
Ba ơi! hai tiếng Ba ơi! Khi con còn bé chào đời có Ba O oe tiếng khóc vang nhà Dừng tay đọc báo ơi à võng đưa....
Suốt đời con chỉ chờ mong Giê xu giáng thế vào trong lòng mình Máng rơm, quán trọ tâm linh Lòng ai nghèo khó Chúa sinh nước Trời!...
Phong lan nở tím một trời Ô hay! Thu đã đến rồi sao em? Nghe con chim hót bên thềm Chợt nhìn trước ngõ êm đềm lá rơi....
...