07:14 EDT Thứ ba, 30/04/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 9

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 8


Hôm nayHôm nay : 3376

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 278796

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23008203

Trang nhất » Dưỡng linh » Bài giảng

Billy Graham - Nhà Truyền Giáo Của Thế Kỷ

Thứ hai - 12/03/2018 21:04
Billy Graham - Nhà Truyền Giáo Của Thế Kỷ

Billy Graham - Nhà Truyền Giáo Của Thế Kỷ

Mục Sư Billy Graham có tên dài là William Franklin Graham, sinh vào ngày 7 tháng 11 năm 1918 tại vùng thôn dã Bắc Carolina Hoa Kỳ. Ông mang tên Billy Graham bởi vì lúc còn trẻ ông rất hiếu động, thích phim Tazran, bắt chước Tazran hú và có các hành động như nhân vật ở trong rừng.


              Mục Sư Billy Graham có tên dài là William Franklin Graham, sinh vào ngày 7 tháng 11 năm 1918 tại vùng thôn dã Bắc Carolina Hoa Kỳ. Ông mang tên Billy Graham bởi vì lúc còn trẻ ông rất hiếu động, thích phim Tazran, bắt chước Tazran hú và có các hành động như nhân vật ở trong rừng. Vì vậy cha ông lấy tên Billy là tên của con dê phá quách trong nông trại mà đặt tên cho ông. Billy Graham là con trai của một chủ nông trại nuôi bò sữa, lớn lên trong một gia đình truyền thống. Năm 8 tuổi, bạn của cha ông là một nông gia đến chơi và thường xuyên nói cho cha ông về ơn cứu rỗi của Chúa. Sau một thời gian cả gia đình ông tiếp nhận Chúa Cứu Thế Jesus, từ đó cuộc đời của cả gia đình ông được thay đổi. Ông thuật lại rằng: "Tôi còn nhớ mùi của tấm nhựa màu xanh của chiếc sa lông trong phòng khách, nơi tôi cùng quỳ xuống cạnh mẹ tôi, mặt úp xuống ghế cầu nguyện tiếp nhận Chúa."

              Dầu cầu nguyện tin nhận Chúa cùng một lúc với cha mẹ, nhưng Billy Graham vẫn chưa thật sự gặp Chúa. Mãi đến lúc ông 16 tuổi trong một đêm truyền giảng do nhà truyền giáo Mordecai Ham đến thành phố Charlotte North Carolina. Billy Graham thuật lại rằng: "Lòng tôi ray rứt vì tội lỗi và sự gian ác cùng với sự nổi loạn của mình nên khi nhà truyền giảng ấy kêu gọi mọi người đến với Chúa và dùng lời Thánh Kinh Rô-ma chương 5 câu 8 nhẹ nhàng nhắc nhở rằng: "Đức Chúa Trời đã chứng tỏ tình yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi Chúa Cứu Thế chịu chết thay chúng ta là người tội lỗi." (Rô-ma 5:8) Ngay lúc đó tôi mới thật sự gặp Chúa và tiếp nhận được nguồn sự sống từ trời, và dâng cuộc đời mình cho Chúa, trở thành nhà truyền giảng tin lành suốt 7 thập niên."

              Trong suốt 70 năm đi truyền đạo, Mục sư Billy Graham tuyên bố rằng niềm tin và sự chấp nhận Chúa Cứu Thế Jesus là "Câu trả lời duy nhất cho những vấn đề của nhân loại." Ông đã thuyết giảng cho hơn 200 triệu người cư ngụ trên 200 quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới, thu hút hàng triệu người tham gia với hơn 3 triệu người theo dõi qua truyền hình và nối kết vệ tinh. Một trong những nơi ông đã từng đặt chân đến là Việt Nam vào năm 1966, Bắc Hàn vào năm 1992, và đã gặp lãnh tụ cộng sản lúc đó là chủ tịch Kim Il-sung.

              Trong công tác truyền bá đạo Chúa, ông đã ảnh hưởng và thay đổi lòng nhiều người. Chính cựu Tổng thống George W. Bush, trước đó vốn là một tay nghiện rượu, nhưng sau tiếp xúc trong hai ngày với Mục sư Bill Graham, trong giây phút chia tay với Tổng thống, Mục sư tặng cho vị cựu tổng thống nầy quyển Thánh Kinh với những lời lẽ chân tình. Sau cuộc gặp gỡ đó cuộc đời của Tổng thống Bush được thay đổi, tật nghiện rượu của tổng thống được chữa lành.

              Lời giảng của mục sư cũng đã thay đổi đời sống và hướng đi của danh gia Tom Phillips, bạn của Charles Colson phụ tá đặc biệt của cố tổng thống Richard Nixon từ 1969. Charles Colson là một luật sư rất tài ba. Với chức vụ này, ông nổi tiếng là người đa mưu túc trí trong việc triệt hạ đối phương của Nixon. Ông dính vào vụ Watergate và đưa ra tòa về tội cản trở luật pháp. Ông bị kết án 3 năm tù nhưng sau 7 tháng trong tù ông được trả tự do ngày 31 tháng Giêng năm 1975. Sau đó, với sự giúp đỡ của bạn bè ông thành lập một tổ chức tên là Prison Fellowship “Truyền giảng tại các khám đường” ông đã giúp đỡ các tù nhân. Ông viết rất nhiều sách về Chúa và có chương trình phát thanh hàng ngày Break Point. Ông được 15 trường Đại Học cấp bằng Tiến sĩ danh dự. Từ 1975 đến nay ông hoàn toàn dành thời gian cho công việc Chúa.

              Trước khi có vụ Watergate nổ bùng vào khoảng năm 1972- 73, Charles Colson thường đến thăm Tom Phillips, một người bạn thân và chủ tịch của công ty Raytheon. Tom là người có tên tuổi, thành công trên thương trường, có gia đình hạnh phúc, nhà cửa to lớn, có xe Mercedes. Raytheon là một công ty lớn có hàng chục ngàn nhân viên. Tom là một tín hữu thuần thành của Chúa Jesus. Một người thành công, bận rộn như vậy nhưng Chúa nhật nào cũng có mặt trong nhà thờ. Điều mà Tom nói với Colson nhiều lần là: "Tôi đã hứa giao đời sống tôi cho Chúa. Chúa là kinh nghiệm vĩ đại nhất trong cuộc đời của tôi."

              Một hôm Tom thân mật hỏi Colson về vụ Watergate. "Chuck! tôi hỏi thật, trong vụ này anh có liên hệ gì không?" Colson trả lời: "Chắc không đến nỗi nào đâu. Nhưng những tố cáo đó làm tôi xuống tinh thần. Thật ra tôi thăm anh là để nghe chuyện của anh hơn. Tôi thấy anh thay đổi nhiều và điều gì đã biến đổi anh như vậy?" Im lặng vài giây rồi Tom bắt đầu kể cuộc đời của anh về quá khứ và sự thành công mau chóng với hãng Raytheon. Anh là Chủ tịch công ty lúc anh 40 tuổi. Tom nói: “Anh biết, tôi thành công vì tôi tận lực tận tâm nhưng tôi không thỏa lòng. Tuy sống đầy đủ về vật chất nhưng tôi thấy tôi sống vô nghĩa. Nhiều đêm tôi không ngủ được vì cuộc sống trống không. Tôi chỉ có mục đích là kiếm tiền và chỉ nghĩ đến công việc. Tôi thấy tôi còn thiếu một cái gì đó rất quan trọng. Không hiểu tại sao nhưng tôi thấy tôi cần có một sợi giây liên lạc với Đức Chúa Trời vì vậy tôi đọc Kinh Thánh. Tôi muốn tìm kiếm chân lý."

              Câu nói của Tom làm Colson rùng mình như có một luồng điện chạy trong xương sống của mình vì đó là cảm giác của anh hiện nay. Chỉ có điều Colson không tìm kiếm câu trả lời trong vấn đề tâm linh mà Colson tìm trong thế lực chính trị và luật pháp. Tom kể tiếp: “Một hôm tôi phải đi New York và tôi được biết Billy Graham đang tổ chức một buổi truyền giảng tai công trường Madison. Tôi quyết định đến nghe, một phần tò mò, một phần muốn tìm cách giải quyết nỗi khắc khoải trong lòng. Tối hôm đó Mục Sư Billy Graham cho tôi thấy rõ vấn đề. Tôi cần phải có mối liên hệ mật thiết với Chúa Jesus. Tôi biết Chúa Jesus là ai nhưng tôi chưa bao giờ mời Ngài làm chủ cuộc đời nên đời sống của tôi chưa dâng cho Chúa trọn vẹn. Tối hôm đó tôi đã cầu nguyện tiếp nhận Chúa và mời Ngài bước vào lòng tôi. Sau buổi truyền giảng đó, tôi thả bộ trên thành phố. Tôi chưa bao giờ thích thành phố New York nhưng đêm đó tôi thấy thành phố này đẹp lạ lùng. Mọi vật đều mới lạ. Mưa phùn nhè nhẹ làm mọi vật trở nên mới lạ và đẹp đẽ vô cùng. Tôi biết một biến cố đặc biệt đã xảy ra trong đời tôi!” Colson hỏi Tom: “Tin Chúa nghĩa là chỉ làm như vậy thôi sao, tức là chỉ cần mời Chúa ngự vào lòng anh?" Tom trả lời: “Đúng, chỉ đơn giản như vậy thôi. Nhưng dĩ nhiên anh phải thật lòng mong muốn Chúa ngự trị trong đời sống của anh. Anh phải thấy mình thật sự cần Chúa. Đó là điều kiện tiên quyết. Anh biết không, kể từ ngày tôi mời Chúa vào cuộc đời tôi, tôi sống thật vui vẻ thỏa mãn là điều mà trước đây tôi chưa hề có.”

              Charles Colson thầm nghĩ: “Từ trước tới giờ, mình coi Chúa Jesus chỉ là một nhân vật lịch sử. Nếu như lời Tom nói thì tôi không thể nào mời Chúa vào cuộc đời của tôi. Tôi phải tin Chúa Jesus đang sống, Thánh Linh của Ngài đang cầm quyền trên thế giới”. Những lời chứng của Tom làm Colson cảm động dù anh không thể nào tưởng tượng tại sao một biến cố lạ lùng, lớn lao lại có thể xảy ra một cách đơn giản như vậy. Tuy nhiên nhìn vào sự phấn khởi, hăng hái của Tom khi anh kể lại kinh nghiệm tin Chúa đã thuyết phục Colson và nhất là anh đã thấy Tom thay đổi thật sự.

              Tom nói tiếp: “Những gì tôi nói với anh về Chúa, anh sẽ không thể nào hiểu được cho đến khi nào anh bằng lòng đối diện với chính mình, nhìn vào con người của mình một cách thành thật và thẳng thắng. Đó là bước đầu tiên mà bạn nên làm. Khi tin Chúa, bạn phải đối diện với Đấng vượt hơn bạn về mọi mặt. Nếu bạn không công nhận Chúa là Đấng tối cao, toàn năng, toàn tri, toàn quyền còn bạn chỉ là con số không trước mặt Ngài thì bạn chưa biết Chúa là ai cả. Nếu bạn còn tính kiêu ngạo, bạn chưa nhìn biết Chúa."

              Tom tiếp tục nói và Charles Colson tiếp tục sống lui về dĩ vãng, Charles tâm sự: “Con người thật của tôi được phơi bày ra như một người sắp chết nhìn thấy lại quá khứ mình. Văng vẳng bên tai là những câu: “Thưa ông Cố vấn, Tổng Thống muốn gặp ông” được lập đi lập lại nhiều lần như nhắc lại thời oanh liệt ở Tòa Bạch cung. Một quá khứ kiêu ngạo ích kỷ tuần tự diễn ra trước mặt mình. Tôi xấu hổ và đau đớn. Tôi có thể bỏ tất cả để được một địa vị cao trong chính quyền. Tôi từ chối những chỗ lương cao mà tôi gọi là hy sinh thật ra là để đầu tư vào một chỗ đứng trong Tỏa Bạch cung.

              Charles Colson hỏi Tom: Làm sao tôi có thể thấy được Ngài khi mà tôi chỉ nhìn thấy tôi. Tôi thành công trên nấc thang danh vọng, Tại sao tôi phải nghĩ tới một đấng Tối Cao nào đó để làm gì! " “Chuck! anh nghĩ thế nào?" Charles thầm nghĩ: "Tom đưa mình vào thực tế. Tom muốn biết mình có sẵn sàng bước đi với anh như anh đã bước đi với Chúa ở New York". Sau đó Charles Colson trả lời: “Tom, anh đã đánh thức con người thật của tôi nhưng tôi chưa thể trả lời là tôi sẵn sàng bước đi với anh. Tôi phải suy nghĩ lại. Tôi còn phải vượt lên trên mớ kiến thức đầy ắp trong đầu tôi. Tom trả lời: “ Tôi hiểu”

              Charles Colson tâm sự: Tôi thấy nhẹ nhõm. Thâm tâm, tôi muốn Tom nài ép tôi tin Chúa… Tom lấy quyển Kinh Thánh đọc vài câu trong sách Thi Thiên rồi Tom xin phép cầu nguyện. Tôi mơ màng văng vẳng bên tai câu Kinh Thánh “Hãy tin cậy Đức Chúa Trời” và tôi biết lòng tôi thật sự muốn tin cây Ngài vì tôi đang trải qua nhiều khó khăn gần như không giải quyết được! Bước ra khỏi nhà Tom, bóng đêm làm tôi dễ chịu, tôi không phải đè nén những xao xuyến trong lòng tôi nữa. Nước mắt bỗng nhiên trào ra. Tôi cố gắng lắm mới tìm được chìa khóa xe. Tôi biết tôi đang khóc. Tôi quyết định trở vào nhà Tom để nhờ Tom cầu nguyện cho tôi. Tôi tắt máy xe, bước ra khỏi xe. Tôi thấy đèn nhà bếp và phòng khách nhà Tom vừa tắt. Nhìn qua cửa sổ, tôi thấy vợ chồng Tom bước lên lầu. Đèn cầu thang cũng tắt. Trời đã quá khuya rồi.

              Tôi bước vào xe. Lái xe về nhà. Nước mắt tuôn chảy ra khiến tôi không thể lái xa được. Tôi dừng xe lại. Bánh xe cán lên những chiếc lá khô nghe thật rợn người. Đêm thật vắng. Chỉ có tiếng dế và tiếng khóc tức tưởi của tôi. Bây giờ tôi không màng đến chí khí anh hùng hay hèn yếu. Tôi không cần đóng kịch nữa. Tôi thấy lòng tôi nhẹ nhõm. Đây không phải là những giọt nước mắt đau buồn, ân hận hay sung sướng nhưng là những giọt nước mắt làm nhẹ nhõm tâm hồn của một người suốt đời chỉ biết tính toán, mưu mẹo, tranh dành, sống còn với quyền lực thế gian. Sau đó tôi cầu nguyện, lần đầu tiên với Chúa: “Lạy Chúa, con không biết làm sao để gặp Chúa nhưng con biết Chúa đã sống lại và đang nghe lời con kêu cầu. Con sẽ cố gắng tìm Ngài. Xin Chúa tiếp nhận con. "Tôi lập đi lập lại lời cầu nguyện nầy trong suốt nửa giờ ngồi trong xe. Tuy lần đầu tiên ngồi một mình trong đêm tối nhưng tôi không cô đơn vì biết Chúa bên cạnh tôi”.

              Thưa quý vị, sở dĩ Mục sư Billy đã ảnh hưởng cựu tổng thống George W. Bush, danh gia Tom Phillips, Charles Colson và nhiều nhân vật danh tiếng của thế giới tin Chúa vì ông đã giải bày lời của Thánh Kinh, thông điệp của Đức Chúa Trời. Qua lời giảng của Mục sư Billy Graham đã có hơn 3.2 triệu người tiếp nhận Chúa.

              Chúa yêu quý vị, Chúa đã giáng trần vì quý vị. Chúa chết thế tội cho quý vị, Ngài mở cửa thiên đàng cho những ai tiếp nhận ơn cứu rỗi của Ngài. Rất mong ngay giờ nầy quý vị tiếp nhận Chúa vào tâm hồn, làm chủ đời sống mình.

              Kính chào quý vị và các bạn.
 

Mục sư Tiến sĩ Ngô Minh Quang
Nguồn: phatthanhhyvong.com

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn