01:01 EDT Thứ tư, 08/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 62

Máy chủ tìm kiếm : 15

Khách viếng thăm : 47


Hôm nayHôm nay : 5190

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 69274

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23078307

Trang nhất » Dưỡng linh » Bài giảng

Bài Mới

Tội Lỗi Và Ân Sủng

Tội Lỗi Và Ân Sủng

“Vả, luật pháp đã xen vào, hầu cho tội lỗi gia thêm; nhưng nơi nào tội lỗi đã gia thêm, thì ân điển lại càng dư dật hơn nữa” (Rô-ma 5:20).

Xem tiếp...

Thời Gian và Cuộc Đời

Thứ năm - 16/02/2017 20:28
Thời Gian và Cuộc Đời

Thời Gian và Cuộc Đời

Đối với nhà vật lý, thời gian có thể đo được thật chính xác. Với nhà toán học, thời gian là không gian một chiều, thẳng tắp chạy liên tục,



                 Đối với nhà vật lý, thời gian có thể đo được thật chính xác. Với nhà toán học, thời gian là không gian một chiều, thẳng tắp chạy liên tục, có thể được chia thành các “thời khắc”, giống như từng tấm ảnh trong một cuộn phim. Còn với phần đông còn lại, thời gian là sự dần trôi, trôi từ quá khứ qua hiện tại và trôi thẳng tới tương lai.

                 Có người nói rằng: "Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già, qua một ngày đi mất một ngày, phí một ngày thiệt hại một ngày". Nhưng điều quan trọng khi nói đến thời gian, chúng ta phải nghĩ đến thì giờ hữu hạn lúc ta sống trên đất là món quà quý báu mà Chúa Trời ban cho mỗi người. Chúng ta không thể dùng tiền bạc mà mua được thời gian, chính vì thế mà chúng ta phải dùng thì giờ thật hiệu quả, thật có ích lợi, không nên lãng phí. Thánh Kinh dạy: "Việc gì cũng có lúc, có thời của nó: Có lúc sinh, lúc tử; Có lúc gieo, lúc gặt; Có lúc giết hại, lúc chữa lành; Có lúc phá, lúc dựng; Có lúc khóc, lúc cười; Có lúc buồn, lúc vui; Có lúc vứt bỏ, lúc nhặt lại; Có lúc ôm ấp, lúc ruồng rẫy; Có lúc đánh mất, lúc tìm được; Có lúc giữ gìn, lúc loại bỏ; Có lúc xé, lúc vá; Có lúc câm nín, lúc lên tiếng; Có lúc yêu, lúc ghét; Có thời chiến, thời bình." (Truyền Đạo 3:1-8)

                 Ngày nay chúng ta thường nghe có người nói: “chuyện gì tới rồi sẽ tới.” Người theo chủ trương này luôn để cuộc đời trôi theo định mệnh. Có lúc được, có lúc mất, như những người đầu tư vào thị trường chứng khoán, hoặc những kẻ đánh cuộc, cá độ, có lúc được, có lúc mất tiền cách dễ dàng. Chắc quý vị đã từng chứng kiến những biến cố xảy ra trong vài thập niên qua, có người làm giàu mau chóng như nước ngập, nhưng sau đó tiền bạc, tài sản của họ mất đi một cách bất ngờ như chiếc thùng lủng đáy, như bong bóng bể, và họ trở thành những kẻ trắng tay.

                 Thánh Kinh dạy tiếp: "Kẻ làm việc có được ích lợi gì về lao khổ mình chăng?" (Truyền đạo 3:9) Liệu sự lao khổ nhọc nhằn ấy có đem lại lợi ích cho mình không? Tại sao mình mãi tranh đấu? Đối với những người không nhận biết Đức Chúa Trời trong thế giới thương mại, làm ăn, họ chỉ nghĩ đến chuyện làm giàu, kiếm sao cho thật nhiều tiền chẳng màng đến sự tôn kính Chúa Trời hay thành tâm thờ phượng Chúa là Đức Chúa Trời mình, Đấng Tạo Hóa mình.

                 Thời gian là tặng phẩm của Chúa Trời ban cho loài người chúng ta. Nếu Chúa Trời cho ta sự sống mà không cho ta thời gian để sống thì ta không thể sống được. Như vậy, thì gian liên hệ mật thiết đến cuộc đời và khi thì giờ không còn nữa thì cuộc sống con người sẽ chấm dứt. Chính vì thế mà những điều chúng ta làm trong cuộc đời, những cơ hội chúng ta có, những người mà chúng ta gặp, con đường mà chúng ta đang đi, phước hạnh mà chúng ta đang thụ hưởng, tất cả mọi sự đó sớm hay muộn gì cũng tới một thời điểm, thời điểm mà thời gian không còn nữa.

                 Ngày nay có những người lệ thuộc vào thời gian hơn là chúng ta quản trị nó. Chẳng hạn, người kia ăn trưa với một người bạn. Anh bạn ấy lấy từ trong túi chiếc điện thoại cầm tay ra, để trên bàn ăn bởi vì anh e sợ sẽ bỏ lỡ một cuộc điện thoại trong lúc bận ăn. Anh ta cũng có một máy pager gắn trên thắt lưng vì anh e sợ anh sẽ bỏ lỡ một cú điện thoại khác đang lúc anh sử dụng cái chiếc điện thoại di động ấy.

                 Thời gian vừa quý báu vừa qua mau nên con người tìm cách tiết kiệm thời gian, như cách con người trên thế giới hiện nay liên lạc với nhau. Khác với vài thập niên trước đây, chúng ta truyền đạt với nhau bằng thư từ. Hiện nay chỉ cần vài giây là email có thể đến tay người nhận, hoặc chúng ta nói chuyện trực tiếp qua Facetime hay Viber.

                 Ông bà ta dạy "Thì giờ là tiền bạc". Chúng ta đang sống trong xã hội văn minh tuyệt đỉnh, nhưng chúng ta phải vật lộn với cuộc sống, phải chạy đua với thời gian. Thì giờ quý hơn cả tiền bạc vì tiền bạc còn có thể kiếm được, còn thì giờ thì không ai có thể nhận thêm hay bớt đi, vì Chúa Trời ban cho mọi người không kể sang hèn, mỗi người đều có 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày, và 7 ngày trong tuần. Đáng tiếc là có một số người, tuy biết rằng mình không còn sống bao lâu, số ngày còn lại trên trần gian sắp cạn rồi mà vẫn không thấy quý. Và một điều đáng tiếc nữa là có người dù biết không thể dùng tiền để mua thêm thời gian, thế mà họ lại kiếm thêm tiền bằng cách xài phí thời giờ của mình.

                 Trong khi đó có người khôn ngoan, dùng tiền để tận dụng thời gian (Chẳng hạn như có người trả tiền cho người khác để trông nom con mình để có thêm thì giờ làm việc khác). Thánh Kinh ký thuật lời cầu nguyện của Môi-se, trong lời cầu nguyện nầy ông ta thiết xin Chúa dạy mình cách sử dụng thời giờ một cách khôn ngoan. Rất mong quý vị cũng dâng lên Chúa Trời lời khẩn nguyện nầy:

                 "Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi cư trú của chúng con. 
                 Trước khi núi non chưa sanh ra, 
                 Đất và thế gian chưa dựng nên, 
                 Từ trước vô cùng cho đến đời đời Chúa là Đức Chúa Trời." (Thi Thiên 90:1-2)

                 Từ ngữ ‘đời đời’ là chữ biểu tượng trong tiếng Do Thái cổ, có nghĩa là từ điểm tiêu tán này đến một điểm tiêu tán khác. Đức Chúa Trời từ một điểm tiêu tán trong quá khứ đến một điểm tiêu tán trong tương lai đời đời. Cũng như chúng ta có thể có một điểm khởi đầu, bắt đầu từ điểm khởi đầu này đến một điểm khác. Dẫu thời gian sẽ qua đi nhưng Đức Chúa Trời vẫn y nguyên. Đây là một ý tưởng rất cao siêu và vô cùng thâm thúy, trong khi con người chỉ là một tạo vật của Đức Chúa Trời. Thánh Kinh chép: "Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ." (Sáng thế ký 1:27) Thánh Kinh viết tiếp: "Chúa Hằng Hữu Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh" (tức là một loài thọ tạo có linh hồn) (Sáng thế ký 2:7)

                 Lời cầu nguyện của Môi-se cho chúng ta thấy con người là một tạo vật quý báu nhất, vượt xa những loài vật khác. Con người được dựng nên một cách đặc biệt và thật kỳ diệu. Thân thể con người được dựng nên từ bụi đất. Sau đó vì phạm tội con người phải làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày họ trở về bụi đất, nơi mà Đức Chúa Trời đã dựng nên. Đó là hình ảnh của con người.

                 Kinh Thánh ghi "Chúa khiến loài người trở vào bụi tro, và phán rằng: Hỡi con cái loài người, hãy trở lại. Đức Chúa Trời hoàn trả lại cơ thể tạm bợ trở về với cát bụi và nói rằng, Hãy trở về cát bụi nơi mà con người được dựng nên. Vì một ngàn năm trước mắt Chúa Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi, Giống như một canh của đêm." (Thi Thiên 90:3-4)

                 Thưa quý vị, giả sử quý vị sống lâu đến 969 tuổi như một nhân vật trong Thánh Kinh tên là Mê-tu-sê-la (Sáng thế ký 5:25, 27), hay dầu cho quý vị có thể sống đến một ngàn năm thì thời gian dài đó cũng chỉ giống như một đêm mà thôi, giống như bóng chim bay qua cửa sổ. Ngay cả nếu quý vị có thể sống đến 10 ngàn năm, thời gian đó vẫn không bao nhiêu. Đời người ngắn ngủi so sánh với cõi đời đời:

                 "Chúa làm chúng nó trôi đi như nước chảy cuồn cuộn; 
                 Chúng nó khác nào một giấc ngủ, 
                 Ban mai họ tợ như cây cỏ xanh tươi: 
                 Sáng ngày cỏ nở bông và tốt tươi; 
                 Buổi chiều người ta cắt nó và nó héo." (Thi thiên 90:5- 6)

                 Đây là bức tranh của đời người. Cơ thể con người ra từ bụi đất, và khi chết sẽ được trả lại bụi đất. Tuy nhiên, nếu người chết ấy có niềm tin tưởng Chúa Trời, hết lòng thờ phượng Ngài đúng cách khi còn sống, thì người ấy đã gieo trồng hạt giống. Mà hễ gieo trồng thì hạt giống ấy sẽ nẩy mầm và lớn lên. Như lời phán của Chúa Jesus: "Đây là sự thật, nếu hạt lúa kia không được gieo vào lòng đất và chết đi, nó chỉ là một hạt giống lẻ loi. Nhưng nếu chết đi, nó sinh sôi nẩy nở rất nhiều. Ai quý chuộng mạng sống mình sẽ mất nó. Ai hy sinh tính mạng trong đời này, sẽ được sự sống vĩnh cửu. Ai phục vụ Ta đều phải theo Ta, vì Ta ở đâu, người phục vụ Ta cũng ở đó. Ai phục vụ Ta sẽ được Cha Ta tôn trọng.” (Giăng 12:24-26)

                 Môi-se cầu nguyện tiếp: "Thật, chúng con bị hao mòn vì cơn giận của Chúa, bị bối rối bởi sự thạnh nộ Chúa. Chúa đã đặt gian ác chúng con ở trước mặt Chúa, để những tội lỗi kín đáo chúng con trong ánh sáng mặt Chúa." Chúng ta cần nhận biết rằng tất cả tội lỗi kín giấu dưới đất sẽ được đưa ra công khai trên trời. Thiên sứ của Chúa nhìn thấy tất cả mọi việc quý vị làm dưới trần gian này.

                 "Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng con đều qua đi; năm chúng con tan mất như hơi thở." Trong tiếng Hê-bơ-rơ đây là câu nói biểu tượng, đời sống của con người là lao khổ. Ngày nay nếu quý vị không có Chúa Cứu Thế trong đời sống, quý vị không có hy vọng cho cõi đời đời. Môi-se cầu nguyện tiếp "Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, Vì đời sống chóng qua, rồi chúng con bay mất đi."

                 Con người thường sống thọ đến 70 hay 80 tuổi. Nhưng đến 80 tuổi, con người thường mang nhiều bịnh tật như nhức mỏi, đau lưng, lãng tai, làn mắt v.v.. Khi tuổi càng cao, con người càng gần với sự chết, giống như ngọn đèn sắp tàn. Mỗi ngày trôi qua với sự lao khổ, than van. Vì thế quý vị cần có một hy vọng cho đời sau bằng cách đặt đức tin vào Chúa Cứu Thế Jesus.

                 Môi-se tiếp tục cầu nguyện: "Ai lường nổi cường lực thịnh nộ của Chúa? Tùy theo sự kính sợ xứng đáng cho Chúa, ai biết sức sự nóng nả Chúa? Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, Hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan." Khi tiếp nhận Chúa Cứu Thế Jesus và sống mãi trong niềm tin, chúng ta chẳng những không bị áp lực trước cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời mà con được Ngài ban ơn, che chở, yêu thương bảo vệ, dìu dắt, ban khôn ngoan để sống mỗi ngày. Như lời phán của Chúa Jesus: "Ai tin Con Đức Chúa Trời, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con Đức Chúa Trời, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó." (Giăng 3:36)

                 Thưa quý vị, những gì chúng ta làm trong đời sống này sẽ ảnh hưởng trong cõi đời đời. Vì thế chúng ta phải cẩn thận để biết rằng những gì chúng làm ngày hôm nay là đặt niềm tin mình vào Chúa Jesus và hết lòng thờ phượng Đức Chúa Trời. Triết gia Paul cũng nhắc nhở chúng ta rằng: “Hãy lợi dụng thì giờ vì những ngày là xấu." (Ê-phê-sô 5:16)

                 Ước mong quý vị tận dụng từng phút giây với gia đình con cái, thân nhân bạn hữu mình. Nhất là hết lòng tin tưởng Chúa Cứu Thế Jesus, Ngôi Hai Đức Chúa Trời đã giáng thế làm người, chết thế tội mình.

                 Nếu quý vị cảm nhận rằng trong quá khứ, đã nhiều lần chúng ta chần chờ với sự mời gọi của Chúa, nhiều lần chúng ta hẹn với Chúa sẽ làm điều này, điều kia nhưng không bao giờ thực hiện, nếu Chúa bảo quý vị hãy đến với Chúa trước mùa đông cuộc đời chấm dứt, thì ngay giờ nầy, xin quý vị đến với Chúa Jesus, mời Ngài bước vào đời sống mình, và dâng lên Chúa lời cầu nguyện như sau: "Kính lạy Đức Chúa Trời, cảm ơn Ngài đã ban Chúa Jesus cho con, nay con xin Ngài tha thứ mọi lỗi lầm con, xin Chúa Jesus bước vào đời sống con, ngự trị tâm hồn con, làm chủ cuộc đời con để con hết lòng theo Chúa và trung tín theo Ngài trọn đời mình. Nhơn Danh Chúa Cứu Thế Jesus. A-men.

                 Kính chào quý vị và các bạn.
 

Mục sư Tiến sĩ Ngô Minh Quang
Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn