08:17 EDT Chủ nhật, 05/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 32

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 31


Hôm nayHôm nay : 9647

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 45198

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23054231

Trang nhất » Dưỡng linh » Thuyết Trình

Bài Mới

Sa Lầy

Sa Lầy

“Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ, Chẳng đứng trong đường tội nhân, Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng” (Thi Thiên 1:1).

Xem tiếp...

Lựa Chọn Vì Yêu

Thứ tư - 11/03/2015 21:44
Lựa Chọn Vì Yêu

Lựa Chọn Vì Yêu

Khuôn mặt Chúa Giê-xu trở nên nhợt nhạt khi Người và các môn đệ tiến vào khu vườn quen thuộc Ghết-sê-ma-nê, nơi họ thường quây quần bên nhau để cùng cầu nguyện.

                

                Khuôn mặt Chúa Giê-xu trở nên nhợt nhạt khi Người và các môn đệ tiến vào khu vườn quen thuộc Ghết-sê-ma-nê, nơi họ thường quây quần bên nhau để cùng cầu nguyện. Cũng trong khu vườn này, mười hai môn đệ thường thấy Người với dáng đứng thẳng, mặt Người hướng về Thiên Đàng, hai cánh tay Người dang rộng trong tư thế cầu nguyện của người Do-thái.

                Người ra dấu cho các môn đệ dừng lại và căn dặn “Các con hãy ngồi đây và cầu nguyện, để khỏi bị cám dỗ”. Rồi Người ra dấu cho Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng đi theo Người, tiến sâu vào khu vườn. Tâm hồn Người bỗng thấy đau buồn, sầu não vô cùng. Người nói với ba người bạn thân tín, mà như đang nức nở: “Linh hồn Ta… buồn rầu tột độ!”Mỗi lần nói, là Người đang nhìn sâu vào trong đôi mắt của từng người, mà như muốn bật khóc “Linh hồn Ta…đau đớn muôn phần, các con có biết chăng?”. Ba người bạn thân thiết, chẳng hề hay biết, Người đang sắp phải đối diện với một cái chết cực kỳ thê lương. Mà chết là sứ mạng của Người, khi phải lìa bỏ Thiên đàng, để đến thế gian này. Nhưng Người chẳng nhận được một lời chia sẻ hay ủi an. Người căn dặn tiếp “Các con ở đây, hãy thức canh với Ta”.

                Khuôn mặt Người trở nên như xám tro, mặc dầu Người đang tắm mình trong ánh trăng vàng ban đêm trong khu vườn. Người quay gót, cất bước chậm chạp, như đang cố gắng thật nhiều để vượt qua một chướng ngại vật vô hình, mới rời xa được ba người bạn thân một quãng khá xa. Dường như Người đã tới nơi mình đã định, Người không còn đứng để cầu nguyện, nhưng Người bỗng nhiên sụp mình trên hai đầu gối, như có ai đang đánh cho Người ngã xuống. Người sấp mặt xuống đất, kêu rên thật đau thương “Cha ơi, Cha ơi!” Cả thân Người rung lên vì những xúc cảm cực kỳ đau thương từ đáy tâm hồn. Người cất tiếng kêu lên một lần nữa “Cha ơi, Cha ơi, nếu có thể được, xin cho Con khỏi uống chén này”. Rồi Người nói tiếp “…nhưng xin theo ý Cha, chứ không theo ý Con!”.

                Nỗi sầu khổ bao trùm lấy cả Người, ngực Người như muốn vỡ tung ra từng mãnh vụn. Cô đơn, khốn cùng, Người quay trở lại tìm ba người bạn thân, nhưng họ đang ngủ gục. Người liền gọi: “Phi-e-rơ! Con không thức với Ta được một giờ sao? Phải tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi sa vào vòng cám dỗ! Vì tâm linh thật muốn, nhưng thể xác yếu đuối.”

                Rồi Người trở lại nơi cầu nguyện, càng lúc càng nghẹn ngào và bi thương hơn “Cha ơi, Cha ơi, nếu có thể được, xin cho Con khỏi uống chén này… nhưng xin theo ý Cha, chứ không theo ý Con!”. Người tiếp tục cầu nguyện thật đau thương, trong lúc sắp cạn hơi, kiệt sức, thì Người cảm thấy một bàn tay ấm áp đỡ lấy đôi vai của Người. Một thiên sứ hiện ra với Ngài, thêm sức lực cho Người. Đôi mắt Người ngắm nhìn vị thiên sứ, rồi đôi mắt Người hướng về những người bạn thân cận của Người, đang chống chọi với cơn buồn ngủ, yếu đuối trong cả thể xác và tâm linh. Trong giây phút đó, Người cũng chợt nghĩ về hàng muôn muôn con người khác, đang lặn hụp vô vọng trong tội lỗi, không sao trở về lại được với Thiên Đàng phước hạnh.

                Ngay trong giây phút đó, Người cương quyết sẽ uống lấy chén đắng mà Thiên Chúa đã định cho Người, cho dầu chén đắng đó sẽ là cái chết vô cùng đau thương. Bao nhiêu tội ác công khai, bao nhiêu tội lỗi thầm kín, bao nhiêu ô uế gớm ghê, lừa lọc giả dối, gian dâm, xấc xược, bất kính, hận thù, ghen ghét, kiêu ngạo, vô tín của cả loài người hư mất sẽ trút hết lên Người khi người ta đóng đinh treo Người trên cây thập tự. Thiên Chúa là Cha Người, cũng sẽ phải ngoảnh mặt, cách xa Người trong giây phút bi thương đó… Càng nghĩ đến cái chết đau thương sắp tới, tâm hồn Người càng thống khổ, mồ hôi Người toát ra như những giọt máu rơi xuống đất…

                Người đã cầu nguyện với Cha Người. Người sẽ vâng lời Cha Người là Thiên Chúa. Người lựa chọn con đường đi đến đồi Gô-gô-tha, nơi Người sẽ bị đóng đinh, để làm giá chuộc tội thế cho muôn người…

                Kính thưa quý độc giả,

                Trong vườn Ghết-sê-ma-nê năm xưa, trước khi bị người ta bắt, bị đem ra tòa, bị lên án, bị đòn roi, bị vác thập tự và bị đóng đinh, Chúa Giê-xu đã tranh chiến mãnh liệt trước cái chết đau thương đã định sẵn cho Ngài. Nhưng rồi, Chúa Giê-xu đã lựa chọn cái chết đau thương cho chính mình, để gánh tội thế cho nhân loại, trong đó có quý vị và tôi. Thật là một sự lựa chọn kinh hoàng, làm sửng sốt bao nhiêu người, bao nhiêu thế hệ, bao tấm lòng, bao con tim.

                Sự hy sinh cao quý của Chúa Giê-xu cho thấy Thiên Chúa yêu quý mỗi con người chúng ta như thế nào. Phi-e-rơ, người môn đệ thân cận của Chúa Giê-xu, đã nhắc nhở rằng “Anh em đã biết rõ, Thượng Đế đã trả giá rất cao để cứu chuộc anh em khỏi nếp sống lầm lạc của tổ tiên. Không phải trả giá bằng bạc vàng dễ mất, mau hư, nhưng bằng huyết quý báu của Chúa Cứu Thế, Chiên Con vô tội không tỳ vết của Thượng Đế." (I Phi-e-rơ 1:18–19).

                Kính thưa quý độc giả,

                Chúa Giê-xu, hơn ai hết, biết rất rõ Ngài sẽ phải chết thê lương như thế nào, vì cả Kinh Thánh đã báo trước về sự chết và hy sinh của Ngài. Khoảng một ngàn năm trước khi Chúa Giê-xu hạ sinh, vua Đa-vít đã nói trước về sự thống khổ của Ngài như sau:

                “Quanh con cả đàn bò bao kín, thú Ba-san ùa đến bủa vây:
                Há mồm đe dọa gớm thay, khác nào sư tử xé thây vang gầm.
                Tưởng mình như tan dần ra nước, toàn thân con xương cốt rã rời,
                Con tim đau đớn bồi hồi, mềm như sáp chảy tơi bời ruột gan.
                Nghe cổ họng khô ran như ngói, lưỡi với hàm dính lại cùng nhau,
                Chốn tử vong Chúa đặt vào; quanh con bầy chó đã bao chặt rồi.
                ác đó trong ngoài vây bủa, chúng đâm con thủng cả chân tay” (Thi Thiên 22:13–17)

                Kính thưa quý độc giả,

                Trong những giây phút tranh chiến ác liệt trong vườn Ghết-sê-ma-nê, Chúa Giê-xu đã nhìn theo chiều sâu của tương lai, Ngài thấy quý vị và tôi. Ngài cũng thấy thật nhiều người khác. Ngài đã thấy bao linh hồn Ngài yêu quý, đang lạc lõng đi vào nơi hư mất đời đời. Chính vì quý vị và tôi, mà Chúa Giê-xu đã quyết định chịu đau đớn. Chính vì mỗi chúng ta mà Ngài đã quyết định gánh lấy những lằn roi oan khiên trút lên da thịt, những cảnh tra tấn dã man và cái chết thật sỉ nhục. Ngay trong lúc bị treo lên thập tự, Chúa Giê-xu vẫn có thể ra lệnh cho binh đoàn thiên sứ đỡ Ngài xuống, nhưng Ngài đã không làm như vậy. Chúa Giê-xu đã âm thầm lựa chọn ở lại trên cây thập tự, bị đóng đinh và chết, và khi làm như vậy, Ngài muốn nói với quý vị và tôi rằng, mỗi chúng ta thật là quý giá, đáng để cho Ngài hy sinh đến giọt máu cuối cùng…

                Quý độc giả thân mến,

                Thập tự mà Chúa Giê-xu đã hy sinh mạng vàng, bày tỏ tình yêu vô điều kiện của Thiên Chúa dành cho mỗi chúng ta. Lời Kinh Thánh cho biết “Thông thường, ít thấy ai chịu chết cho người công chính, hiền lương, nhưng dù sao, nghĩa cử ấy còn có thể xảy ra. Nhưng Thượng Đế đã chứng tỏ tình yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi Chúa Cứu Thế chịu chết thay chúng ta là người tội lỗi.” (Rô-ma 5:7–8)

                Thật vậy, chính Thiên Chúa đã sai Con Một của Ngài là Chúa Giê-xu đến trần gian, chết thay cho chúng ta, ngay trong khi chúng ta là người có tội, mặc dầu chúng ta là những người đang phủ nhận Thiên Chúa trong đời sống và không ngừng chạy theo những dục vọng riêng tư cho chính mình. Trước mặt Thiên Chúa, chúng ta vẫn đáng cho Chúa Giê-xu hy sinh, mặc dầu chúng ta là những người có tội với Ngài. Điều này nói lên giá trị cao quý của chúng ta không bao giờ thay đổi trước mặt Thiên Chúa. Ngài ghét tội nhưng luôn luôn trân quý và khao khát linh hồn của quý vị và tôi.

                Quý độc giả thân mến,

                Giá trị thật của quý vị và tôi không phải do địa vị, học thức, nghề nghiệp hay bất cứ điều gì tương tự như vậy. Giá trị của quý vị và tôi cũng không phụ thuộc vào hoàn cảnh giàu nghèo, hạnh phúc hay khổ đau. Giá trị thật của bạn và tôi đến từ Thiên Chúa.

                Trong muôn loài, con người chúng ta là tạo vật duy nhất có mối liên hệ gia đình với Đấng Tối Cao. Chúng ta được Thiên Chúa dựng nên theo như chân dung của Ngài, để làm con, làm bạn, làm đối tượng tình yêu của Ngài. Vua Đa-vít đã bày tỏ sự kinh ngạc của ông, trước tình yêu bao la và sự quyến luyến không rời của Thiên Chúa đối với loài người chúng ta, qua những vần thơ như sau:

                Khi con ngước mắt nhìn trời xanh,
                Thưởng ngoạn công trình Chúa sáng tạo
                Tinh tú, mặt trời và mặt trăng
                Con cũng không thể nào hiểu thấu,
                Thế nhân là gì mà Chúa bận tâm?
                Tại sao Ngài đến viếng thăm con người? (Thi Thiên 8:3-4)

                Thiên Chúa trân quý chúng ta đến nỗi, đã tự nguyện giáng trần, tìm kiếm chúng ta trong vòng tội lỗi. Chúa Giê-xu yêu chúng ta đến nỗi, trong vườn Ghết-sê-ma-nê năm xưa, Ngài đã quyết định lựa chọn thập tự đau thương, để mua chuộc lại tôi và quý vị…
 

Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn