Nơi đồi Sọ năm xưa… Một Cứu Chúa!
Treo thân mình trên Thập giá ban trưa
Không bóng cây… nắng rát ướp thân gầy
Hơi thoi thóp nhuộm đầy giòng máu nóng.
ĐỒI SỌ NĂM XƯA
Nơi đồi Sọ năm xưa… Một Cứu Chúa! Treo thân mình trên Thập giá ban trưa Không bóng cây… nắng rát ướp thân gầy Hơi thoi thóp nhuộm đầy giòng máu nóng.
Một tiếng lớn Chúa tôi kêu “Ta khát” Giao linh hồn phó thác trong tay Cha Mọi việc trọn Cha ôi! Con trả hết Người gục đầu hơi thở cuối bay ra.
Bởi tội ai mà con Trời đền trả? Đầu mão gai, đinh đóng chân tay Ngài Giáo đâm thủng hông ai tuôn những máu? Cả đất trời tối mịt một màu tang.
Mùa Thương khó con lật dở từng trang Thánh Kinh chép: Chúa chết cách phủ phàng Bạn xa lánh… nát tâm can tim Mẹ Đồi thâm u lặng lẽ một đoạn trường…
Nơi đồi Sọ năm xưa Chúa đau thương Cả nhân loại đóng đinh thân Cứu Chúa Luật công bình Đức Chúa Trời đòi hỏi Tha tội người Cứu Chúa phải hy sinh.
Tình yêu thương bất biến bởi công trình Chúa đền trả nơi Thập hình đồi Sọ Tội riêng con nhuộm đỏ cả hồng điều Huyết phiếu trắng tựa lông chiên tinh bạch.
Chén đau thương con uống trong phước hạnh Từ hông Chúa tràn tuôn giòng huyết Thánh Kỷ niệm nầy con nhớ mãi Chúa ôi! Nguyện xứng đáng… Sống vì Chúa trên đời.
Nơi đồi Sọ năm xưa Chúa đã chết Lòng dặn lòng rao giảng kẻ chưa tin Một tình yêu Thiên Thượng đang kiếm tìm Người lạc lối mau quay về bên Chúa.