Tháng mười rồi mùa thu đi nửa chặng
Nửa vầng trăng lằng lặng chốn thinh không
Mây lang thang từng khóm nhỏ bềnh bồng
Đêm cô tịch trời mênh mông sương xuống.
QUA NHỮNG MÙA TRĂNG
Nên xin Chúa thi ân dạy dỗ, Cho chúng con biết đếm tháng ngày, Để tâm hồn mãi mãi học khôn. Thi Thiên 90:12 (Bản Diễn ý)
Mến tặng: Phụng Kim – Germany.
Tháng mười rồi mùa thu đi nửa chặng Nửa vầng trăng lằng lặng chốn thinh không Mây lang thang từng khóm nhỏ bềnh bồng Đêm cô tịch trời mênh mông sương xuống.
Con đếm lại bao mùa thu vỡ vụn Bởi chiến tranh đã cướp mất tuổi thơ Một vầng trăng nuối tiếc tuổi dại khờ Tiếng đại bác xé màn đêm chớp nhoáng.
Con tin Chúa vào một đêm truyền giảng Ngoài nhà thờ lúc trăng sáng mùa thu Mười một tuổi con nhận biết oán thù Thù chiến tranh gieo tang tóc cuộc đời.
Cảm tạ Chúa! Ngài là nơi yên nghỉ Vầng đá thiêng che chở lúc phong ba Tuổi hoa niên con được ở trong nhà Phục sự Chúa – Sa-mu-ên lúc nhỏ.
Ngày Bắc Nam không còn tiếng súng nổ Đất nước thanh bình qua những mùa trăng Im tiếng súng thời gian nào mấy chặng Con lên đường theo tiếng gọi thiêng liêng.
Hơn năm năm khói lửa chốn trận tiền Xứ Chùa Tháp gắn liền đời binh ngũ Có những đêm trăng sáng của mùa thu Dưới chiến hào đạn quân thù rung chuyển.
Cảm tạ Chúa! Con là lính Thông tin Ngài gìn giữ từng làn tên mũi đạn Rồi một sáng con giả từ vũ khí Áo còn vương mùi thuốc súng sa trường.
Đẹp làm sao… hạnh phúc với quê hương Hầu việc Chúa sớm trưa con nào quản Tuổi hai bảy Ngài cho con tin sáng Cưới được nàng: “Chuyện tình Lan và Được”.*
Đêm ba mươi con xa nàng Tết đó Chưa được tuần trăng mật của ái ân Sa tan đến gieo rắc nỗi kinh hoàng Chồng lìa vợ đi vào vòng lao lý
Con chẳng tội mà sao lại chịu lụy? Đường thập giá con đi Ngài thấy rõ Một năm rưỡi khóm tù heo hút gió Tấm thân tàn con phó thác cho Cha.
Trong nhà lao lọt chút ánh trăng tà Qua khe cửa con biết nàng đau khổ Buồng hạnh phúc gối chăn con còn đó Nàng khóc tình như: “Tương Phố”ngày xưa.**
Rồi một sáng khi bình minh chói lọi Cánh cửa tù rộng mở con bước đi Ngày trở về nàng sung sướng ca thi Ngợi khen Chúa – Ngài là Cha chí ái!
Ngày phía trước còn gian nan trở ngại Giảng Tin Lành trọn sứ mạng chứng nhân Qua những mùa trăng… qua những dự phần Dẫu hoạn nạn nhưng tâm thần vui thỏa.
Tháng mười rồi mùa thu đi vội vã Cho lòng con biết đếm những ngày qua Đếm khổ nạn đếm ơn phước hải hà Dệt thành thơ: Lòng khôn ngoan Cha muốn.
Ghi chú: *http://hoithanh.com/tag/chuyen-tinh-lan-va-duoc **“Trăng thu bóng ngả qua thềm/Tình thu ai để duyên em bẽ bàng” Thơ nữ sĩ Tương Phố. Hồ Galilê – Mùa thu 2016.