23:23 EDT Thứ năm, 02/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 37

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 35


Hôm nayHôm nay : 8964

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 18137

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23027170

Trang nhất » Dưỡng linh » Bài giảng

Bài Mới

Dạy Con Cháu Theo Chúa

Dạy Con Cháu Theo Chúa

“Đừng làm theo đời này, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2).

Xem tiếp...

Ngày Mai Không Đến!

Thứ ba - 20/09/2016 20:56
Ngày Mai Không Đến!

Ngày Mai Không Đến!

Một bác sĩ kia báo cho bệnh nhân của ông như sau: “Tôi vừa nhận được kết quả của cuộc thử nghiệm về bệnh trạng của anh, xin báo cho anh tin vui lẫn tin buồn.”



               Một bác sĩ kia báo cho bệnh nhân của ông như sau: “Tôi vừa nhận được kết quả của cuộc thử nghiệm về bệnh trạng của anh, xin báo cho anh tin vui lẫn tin buồn.” Bệnh nhân nầy lặng thinh, lòng hồi hộp không biết điều gì sẽ xảy ra cho mình: “Thưa bác sĩ vậy xin bác sĩ báo tin vui trước.” Bác sĩ hít một hơi thật dài và nói: “Anh chỉ còn 24 tiếng đồng hồ để sống.” Mặt bệnh nhân xanh như tàu lá chuối: “Thưa bác sĩ nếu tin vui là như thế! Còn tin buồn thì sao?” Bác sĩ nói “Thật ra đấy chính là tin buồn, đáng lẽ tôi phải báo cho anh ngày hôm qua! Hôm nay anh vẫn bình an vô sự, như vậy anh đừng lo vì đã qua 24 đồng hồ mà anh vẫn còn sống!”

               Thưa quý vị! Sự sống của con người thật quý nhưng thật mỏng manh, không biết giờ nào thân xác sẽ trở về với cát bụi. Thánh Kinh là lời của Đức Chúa Trời dạy rằng: "Có người nói: “Nay mai ta sẽ tới thành phố nầy hay thành phố kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài”. Anh em làm sao biết được những gì sẽ xảy ra ngày mai? Cuộc sống anh em mong manh chẳng khác gì làn sương mai, chốc lát đã tan ngay." (Gia-cơ 4:13-14)

               Hai câu Thánh Kinh trên kể chuyện về một thương gia rất giàu trong thế giới cổ xưa, công việc của anh ta là mua đi bán lại. Có thể là anh ta dành ra cả năm trời chuẩn bị chương trình làm ăn lớn của mình. Điều Thánh Kinh nhắc nhở chúng ta không liên quan đến việc kinh doanh của anh ta mà liên quan đến mối liên hệ của anh đối với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, Ngài chính là Đấng nắm giữ tương lai của anh mà anh không hề nghĩ đến. Dự tính của thương gia nầy thật chu đáo: Nào là thời gian: Hôm nay hay ngày mai, nào là địa điểm: Thành phố nầy hay thành phố nọ; nào là thời hạn: Một năm; nào là công việc Và sau cùng là mục đích của công việc làm ăn anh ta là làm giàu.

               Thưa quý vị, Ngày nay có nhiều người cũng có nhiều dự tính cho tương lai mình, nhưng họ lại quên đi một điều rất quan trọng là nhận biết Đấng nắm giữ tương lai của họ. Sống hay chết đều ở trong tay Đức Chúa Trời như đồng bào ta thường nói: ‘Số Trời’ hay ‘Trời kêu ai nấy dạ!’. Kinh Thánh cho biết vì yêu loài người, không muốn cho con người phải sống trong khổ đau và chết trong tuyệt vọng, nên Chúa Cứu Thế Jesus là Đức Chúa Trời đã giáng thế làm người cách đây hơn 2000 năm trước, để dạy con người phải sống thế nào cho phải lẽ. Chúa đã kể lại câu chuyện của một nông gia giàu có dại dột: "Ruộng của một người giàu kia sinh lợi nhiều lắm, người bèn tự nghĩ rằng: Ta phải làm thể nào? Vì không có đủ chỗ chứa hết sản vật. Lại nói: Nầy, việc ta sẽ làm: ta phá cả nhà kho cũ và cất cái khác lớn hơn, thâu trữ sản vật và gia tài vào đó; rồi sẽ nói với linh hồn ta rằng: Linh hồn ơi, mầy đã được nhiều của để dành dùng lâu năm; thôi, hãy nghỉ, ăn uống, và vui vẻ. Song Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai? Hễ ai thâu trữ của cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời thì cũng như vậy." (Lu-ca 12:16-21) 

               Thưa quý vị, Nếu quý vị để ý, quý vị sẽ thấy chữ ta được lập lại nhiếu lần: Ta phải làm thể nào? Nầy việc ta làm. Ta phá cả nhà kho cũ và cất cái khác lớn hơn; rồi sẽ nói với linh hồn ta.

               Người nhà giàu nầy đã thâu trữ tất cả những của cải quý báu trên đất nầy, nhưng lại không chất chứa điều gì cả trên thiên đàng. Sự dại khờ của ông ta đã được bày tỏ trên một mộ bia:

               Đây là nơi an nghỉ của Trần Lê Nguyễn 
               Trong chiếc áo khoác bằng gỗ 
               Ông không giữ được ngựa, bò 
               Lúc ông sống chẳng nghĩ tới Chúa Trời là Đấng tạo dựng ông. 
               Đến khi chết ông chẳng có được phần chi trong cõi vĩnh hằng! 
               Ngay cả linh hồn của ông cũng bị hư mất!
               Ông đã bỏ lại tất cả tài sản, ruộng vườn tiền bạc của mình cùng với sự dại khờ.

               Chúa gọi người đàn ông trong ẩn dụ nầy là kẻ khờ dại! Vì sao Chúa lại trách ông ta? Chúng ta thử xem đời sống của ông ta. Qua cái nhìn bình thường thì ông ta là một người công dân tốt, chấp hành luật lệ quốc gia. Rất có thể ông là một người láng giềng tốt. Không có một chút ngờ vực nào con người của ông ta. Ông sống một đời sống siêng năng, suốt ngày chí thú làm ăn trong một khu vực tốt nhất trong thành phố. Ông không phải là hạng người độc ác hay là một hội viên của băng đảng. Ông không phải là nhà chính trị lừa đảo. Ông cũng không dự phần vào những việc làm ăn mờ ám. Ông cũng không phải là người suốt ngày chỉ biết ham mê tửu sắc. Nhìn vào đời sống ông, chúng ta thấy không có điều gì đáng nghi ngờ. Nhưng không biết vì sao Chúa Jesus lại gọi ông là ‘một kẻ dại khờ’? Câu trả lời là vì ông ta không nghĩ đến Đức Chúa Trời là Đấng sáng tạo ra mình, Đấng ban mưa thuận gió hòa, chu cấp mọi nhu cầu cho đời sống ông mà ông không nghĩ đến Chúa mà chỉ nghĩ đến mình, đã tập trung tất cả suy nghĩ vào chính mình! Ông đã sống ích kỷ. Để giúp chúng ta thấy rõ điều nầy có người đã diễn tả ông ta như thế nầy:

               Ông nói: Tôi có một tiệc trà nhỏ! 
               Vào lúc 3 giờ chiều nay 
               Tiệc trà nầy rất nhỏ 
               Chỉ vỏn vẹn ba người 
               Đó là Tôi, Chính Tôi, và Của Tôi. 
               Chính Tôi ăn hết mấy ổ bánh mì 
               Trong khi Tôi lo uống hết bình trà 
               Đồng thời ăn những bánh bao nhân thịt 
               Sau tôi đưa cái bánh ngọt nầy vào bụng tôi luôn.

               Đây là cách mà nhiều người trên trần gian nầy sống theo triết lý: "Ngày hôm nay, ta hãy ăn, uống, vui chơi thỏa thích! Hơi sức đâu mà nghĩ đến ngày mai!”

               Trở lại thương gia dự tính làm ăn trong câu chuyện ở trên cũng giống như phú nông trong câu chuyện Chúa kể, cả hai nhân vật nầy đặt kế hoạch cho mình, cả hai đã bỏ sót một điều quan trọng nhất, đó là Đức Chúa Trời, Đấng mà cả hai đã lãng quên, không có chỗ đứng của Ngài trong kế hoạch của họ. Thánh Kinh đã chỉ ra vết xe đổ của cả hai để chúng ta nhìn thấy mà tránh. Thánh Kinh sau đó đã cho chúng ta một bài học quan trọng: “Anh em làm sao biết được những gì sẽ xảy ra ngày mai? Cuộc sống anh em mong manh chẳng khác gì làn sương mai, chốc lát đã tan ngay.” (Gia-cơ 4:14)

               Lời cảnh báo cho chúng ta biết 2 điều quan trọng:

               (1) Đời sống thật bấp bênh không ai có thể tiên liệu được! Không ai quả quyết ngày mai sẽ như thế nào! Ngay cả đêm nay, chúng ta còn không biết thì làm sao dám đoan chắc tuần tới, năm tới mình sẽ làm việc nọ việc kia. Cách đây khoảng 20 năm, có một gia đình thương gia người Đức đi qua nước Áo trượt tuyết. Họ từ giã bạn bè và hẹn ngày tái ngộ nhưng ngày ấy không bao giờ đến vì phi cơ của họ đã rớt. Vì không còn thân nhân nên số tài sản kết xù của họ bị sung vào quỹ nhà nước. Lời Thánh Kinh nhắc nhở chúng ta rằng: "Chớ khoe khoang về ngày mai, vì ai biết được việc tương lai?" (Châm Ngôn 27:1)

               (2) Không ai có thể lượng định được cuộc đời như những gì Thánh Kinh đã nói: Đời sống con người chỉ như ‘hơi nước’ Trong ngôn ngữ Kinh Thánh được viết bằng tiếng Hy Lạp, từ ngữ ‘hơi nước’ có nghĩa ‘không khí’ hay là ‘bầu khí quyển’ bao quanh quả địa cầu chúng ta. Sự sống của chúng ta giống như làn sương xuất hiện trong giây lát, rồi lại tan biến đi. Thánh Kinh cũng dùng những hình ảnh như ‘hơi thở’; ‘chiếc bóng chạy qua’ ‘dài bằng độ gang tay’ ‘dòng đời như thợ dệt cắt canh chi’ ‘khoảng cách của sống với chết cách nhau một bước’ v.v…

               Có người tính trung bình mỗi đôi giày chạy bộ đi được từ 350 đến 500 dậm. Một cây bút chì loại cứng viết được 30.000 chữ hay vẽ một đường thẳng dài 30 dậm. Tờ giấy bạc một đô la Mỹ chỉ tồn tại được 18 tháng sau khi nó được chuyền tay từ người nầy sang người khác v.v…

               Người vô thần nói: Không có ngày mai. Người trẻ tuổi nói: Tôi không thể bắt kịp ngày mai vì nó đi nhanh quá! Người có tuổi nói: Ngài mai đã đến rồi! Người đặt lòng tin vào Chúa nói: Có nhiều hy vọng cho ngày mai.

               Sở dĩ người có lòng tin vào Chúa vững tin vào ngày mai bởi vì người nương dựa vào Chúa là Đấng thấy trước ngày mai, Đấng nắm giữ tương lai của người. Thánh Kinh chép: "Chúa sẽ giữ trong an ninh tuyệt đối người nào để tâm trí mình nương cậy Chúa, vì người tin tưởng nơi Ngài." (Ê-sai 26:3)

               Những ai đặt lòng tin vào Chúa là người có mối liên hệ với Chúa mỗi giây phút của đời sống mình, 24 giờ trong ngày, 7 ngày trong tuần. Mỗi một ngày mới đến là cơ hội để vững tin nơi Chúa sống cho Chúa và sống cho tha nhân. Người đặt lòng tin nơi Chúa thực thi lời dạy của Ngài trong Thánh Kinh thay vì tự đặt chương trình và kế hoạch cho tương lai mình. Người đặt lòng tin vào Chúa là người nhận biết Chúa, biết rõ Chúa là Đấng nắm giữ tương lai của đời sống mình. Thánh Kinh dạy: "Anh em phải nói trái lại: Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ việc kia. Kìa anh em lấy những lời kiêu ngạo mà khoe mình! Phàm khoe khoang như vậy là xấu. Cho nên, kẻ biết làm điều lành mà chẳng làm, thì phạm tội." (Gia-cơ 4:15-17)

               Lý do chúng ta đặt lòng tin vào nơi Chúa vì chúng ta là loài thọ tạo của Đức Chúa Trời, được Chúa sáng tạo để làm vinh hiển danh Chúa. Đức Chúa Trời ban cho mỗi chúng ta sự sống, hơi thở, sức khỏe, trí thông minh và nhất là sự sống đời đời khi Ngôi Hai Đức Chúa Trời là Chúa Cứu Thế Jesus đã từ trời giáng thế làm người. Ngài chết thế tội ta, đã sống lại và về trời. Ngài hứa là sẽ trở lại để đón rước chúng ta về thiên đàng vĩnh phúc, để chúng ta ở với Ngài mãi mãi.

               Chúa có chương trình cho mỗi chúng ta đang khi chúng ta còn sống trên trần gian nầy. Chính vì thế khi đặt chương trình

               (1) Chúng ta đừng vội vã, tự chọn cho mình một hướng đi, đặt cho mình một kế hoạch mà quên cầu hỏi ý Chúa. Có người hỏi cố tổng thống Mỹ Richard Nixon rằng: "Thưa tổng thống! Tổng thống xưng nhận mình là tín đồ của Chúa Cứu Thế Jesus, xin tổng thống cho biết câu Thánh Kinh nào tổng thống chọn để làm kim chỉ nam cho đời sống mình." Không cần phải suy nghĩ, tổng thống Nixon trả lời rằng đó là câu Thánh Kinh trong Châm Ngôn, chương 3, câu 5-6: "Hãy hết lòng tin cậy Chúa Hằng Hữu, Chớ nương cậy nơi sự hiểu biết của con. Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo đi của con"

               (2) Chúng ta phải trân quý sự sống là món quà của Chúa ban cho mình, là món quà thật quý nhưng lại rất ngắn ngủi! Cầu xin Chúa cho mình sự khôn ngoan để không phí phạm thì giờ quý báu Chúa ban.

               (3) Tìm kiếm ý Chúa trong mọi quyết định của mình. Có người thuật lại rằng lúc còn trẻ có hai điều tôi tìm kiếm - xe hơi và các cô. Tôi phải làm việc thật vất vả để có đủ tiền để mua xe đời mới, rồi dùng xe đó để chạy theo các cô. Nhưng sau khi trải nghiệm những khổ đau của đời sống, tôi thấy rằng cuộc đời thật vô nghĩa cho đến một ngày khi tôi được gặp Chúa, tìm được nguồn của sự sống của Chúa Cứu Thế Jesus, là Cứu Chúa mình, tôi mới thật sự sống an vui và tìm được ý nghĩa của cuộc sống như lời dạy của Chúa Cứu Thế Jesus: "Trước hết các con phải tìm kiếm Đức Chúa Trời để được Ngài tha tội và ngự trị trong lòng, Ngài sẽ cung cấp đầy đủ mọi nhu cầu cho các con. Vì thế, các con đừng lo âu về tương lai. Ngày mai sẽ lo việc ngày mai; Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy." (Ma-thi-ơ 6:33-34)

               Rất tiếc là ngày nay có nhiều người không nhìn biết Đấng Tạo Hóa. Họ cũng không nhận ra Chúa Cứu Thế Jesus đã giáng trần vì họ, để ban cho họ sự sống vĩnh phúc trong cõi vĩnh hằng như lời hứa của Chúa: "Kẻ trộm chỉ đến để cướp giết và hủy diệt; còn Ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư dật." (Giăng 10:10)

               Rất mong quý vị về với Chúa để được Ngài tha thứ mọi lỗi lầm và được Ngài ban cho sự sống thật phước hạnh trong hiện tại lẫn tương lai.

               Kính chào quý vị và các bạn.
 

Mục sư Tiến sĩ Ngô Minh Quang
Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn