03:15 EDT Thứ năm, 02/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 27

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 25


Hôm nayHôm nay : 5611

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 10686

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23019719

Trang nhất » Dưỡng linh » Bài giảng

Bài Mới

Dạy Con Cháu Theo Chúa

Dạy Con Cháu Theo Chúa

“Đừng làm theo đời này, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2).

Xem tiếp...

Sống Trong Niềm Vui

Thứ bảy - 11/11/2017 02:43
Sống Trong Niềm Vui

Sống Trong Niềm Vui

Thường là người ta đếm tiền, đếm số, đếm các hàng hóa trong kho, đếm ngày, đếm tháng v.v… ít ai nghĩ đến việc đếm lại các ơn phước mình đã nhận được từ Chúa Trời hay từ người khác.



                   Thường là người ta đếm tiền, đếm số, đếm các hàng hóa trong kho, đếm ngày, đếm tháng v.v… ít ai nghĩ đến việc đếm lại các ơn phước mình đã nhận được từ Chúa Trời hay từ người khác. Cách đây khoảng 100 năm Johnson Oatman đã cảm tác bài thơ “Count Your Blessings” (Hãy Đếm Các Ơn Phước Chúa ban) bài thơ nầy được Edwin O. Excell phổ nhạc và đã trở thành một trong những bài Thánh ca nổi tiếng nhất hiện nay.

                   Thường là chúng ta mỗi khi nhận được những tin vui, những điều may mắn thì chúng ta thấy lòng mình tràn ngập niềm vui, còn khi nhận được những tin buồn, những điều bất hạnh thì chúng ta thường rầu rĩ, than trách cho số phận của mình, hoặc có người lại than trời trách đất như cụ Nguyễn Công Trứ

                   “Ngồi buồn mà trách ông xanh, 
                   Khi vui muốn khóc buồn tênh lại cười.”

                   Có hai cô giáo gặp lại sau vài năm xa cách, họ mừng rỡ hỏi thăm về gia cảnh của nhau. Cô thứ nhất nói: "Bồ ơi! Tôi lập gia đình đã hai năm". Cô bạn chúc mừng: "Vậy thì tốt quá rồi!" Nhưng cô lại than: "Tốt cái gì! Ông chồng tôi gấp hai lần tuổi tôi." Cô bạn lên tiếng: "Nếu vậy thì buồn quá!" Nhưng cô lắc đầu: "Không! Không có gì buồn cả! Vì chồng tôi là triệu phú". Mặt cô bạn sáng lên: "Vậy thì bồ có phước quá!" Cô ta không đồng ý: "Phước nỗi gì! Ông ta là người keo kiệt, ổng không cho tôi một cắc." Cô bạn cảm thông: "Vậy thì bạn bất hạnh quá!" Cô khẽ cười: "Không phải vậy đâu! Vì vừa rồi ổng cất căn nhà trị giá cả triệu Mỹ kim, tôi và ông được sống trong căn nhà sang trọng đó." Cô bạn reo lên: "Vậy thì tuyệt vời quá!" Nhưng nét mặt cô bỗng trầm buồn: "Cái gì mà tuyệt! Tháng rồi căn nhà ấy đã bị cháy rụi." Cô bạn lại cảm thông: "Khổ cho bạn tôi quá!" Cô lại không đồng ý: "Chưa chắc khổ vì khi cháy nhà ông chồng tôi ở trong đó!"

                   Thưa quý vị, qua câu chuyện vui này ta thấy mỗi con người chúng ta đều ở trong chiếc vòng lẩn quẩn của cuộc đời, vui buồn lẫn lộn, phước họa xoay chuyển không ngừng. Sống trong sự âu lo, buồn thảm! không ai sống trong niềm vui, nhất là sống trong niềm tri ân Đấng Tạo Hóa mình. Chúng ta hãy quay lại với Đấng Tạo Hóa là Nguồn ơn phước để lúc nào cũng nhớ ơn Đức Chúa Trời và đếm lại những ơn phước Ngài ban.

                   Thánh Kinh ký thuật lại lời của Đấng Tạo Hóa quở trách dân sự Ngài: "Dân Ta đã làm hai điều ác: chúng nó đã lìa bỏ ta, là nguồn nước sống, mà tự đào lấy hồ, thật, hồ nứt ra, không chứa nước được." (Giê-rê-mi 2:13)

                   Dân Chúa đã làm hai điều ác: (1) Họ đã lìa bỏ Chúa Hằng, là nguồn nước sống (2) Họ tự đào lấy hồ, tự tạo cho mình con đường riêng, loại bỏ Chúa ra khỏi đời sống mình, hậu quả là hồ nứt ra, không chứa nước được.

                   Ngày nay cũng có nhiều người đào hồ riêng cho mình, tự tìm cho mình một tôn giáo riêng mà không trở lại nguồn nước sống là Đấng Tạo Hóa, như người ta được đào lấy hồ, tự kiếm mạch nước uống cho cuộc đời mình! Tiếc thay, họ bao giờ được thỏa mãn, được đã khát. Chẳng hạn như một người đã trở thành tỷ phú nhưng đời sống họ vẫn trống vắng, người ấy vẫn còn khát, người tiếp tục lao khổ nhọc nhằn làm việc để có thêm tiền, nhưng rồi dù tiền nhiều đến đâu người vẫn không bao giờ thấy thỏa mãn!

                   Đấng Tạo Hóa đã than lên rằng: "Có thiếu nữ nào quên đồ trang sức? Có cô dâu nào quên mặc áo cưới trong giờ hôn lễ? Thế mà dân Ta quên Ta từ lâu, từ ngày nào không ai nhớ được." (Giê-rê-mi 2:32)

                   Dầu Chúa giận loài người nhưng Ngài lúc nào cũng yêu thương con người là tạo vật của Ngài. Chính vì tình thương ấy mà hai ngàn năm trước Ngôi Hai Đức Chúa Trời là Chúa Cứu Thế Jesus đã phải giáng trần, hy sinh tánh mạng trên cây thập tự để giải cứu loài người ra khỏi tội lỗi, khỏi sự u mê và khỏi sự vô ơn. Trong suốt 33 năm trên đất Chúa dạy loài người chúng ta và nhắc nhở chúng ta nhiều điều. Một trong những lời dạy quan trọng nhất là lòng biết ơn.

                   Vào tháng 11 hằng năm, nước Mỹ và nhiều quốc gia khác trên thế giới tổ chức ngày Lễ Tạ Ơn rất trọng thể. Từ Lễ tạ ơn trong tiếng Anh là Thanksgiving có cùng nguồn gốc với chữ “Think” có nghĩa là Tưởng nhớ ai đó, nghĩ đến ai đó. Khi chúng ta cảm ơn ai, chúng ta nhớ đến người đó, nhớ lại ơn nghĩa mà người ấy đã làm cho mình.

                   Có bao giờ quý vị nghĩ đến Đức Chúa Trời là Đấng sáng tạo mình, tưởng nhớ đến Chúa Cứu Thế Jesus là Đấng đã chết thế tội mình?

                   Một người đã trải nghiệm được tình yêu Chúa, được bơi lội trong ân sủng của Chúa là triết gia Paul, tha thiết kêu gọi chúng ta rằng: "Thưa anh em, dù gặp hoàn cảnh nào, cứ hân hoan trong Chúa! Tôi nhắc đi nhắc lại không chán, vì niềm vui giữ cho anh em an toàn." (Phi-líp 3:1) "Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn; tôi xin nhắc lại: hãy vui mừng! Hãy chứng tỏ tinh thần hòa nhã với mọi người. Chúa gần trở lại. Đừng lo lắng chi cả, nhưng trong mọi việc hãy cầu nguyện, nài xin và cảm tạ trong khi trình bày các nhu cầu của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời mà con người không thể nào hiểu thấu sẽ bảo vệ trí óc và tâm khảm anh em, khi anh em tin cậy Chúa Cứu Thế Jesus." (Phi-líp 4:4-7) Triết gia Paul cho chúng ta bí quyết để sống trong niềm vui:

                   (1) Vui mừng trong Chúa luôn luôn: Vậy làm thế nào để lúc nào cũng sống trong sự vui mừng hay sống trong niềm vui? Để có được điều nầy, trước nhất chúng ta hãy tìm hiểu sự khác nhau giữa vui mừng và hạnh phúc. Hai điều nầy không giống nhau. Vì hạnh phúc đến với ta rồi lại đi. Hạnh phúc tùy thuộc vào hoàn cảnh. Hạnh phúc không giúp ta đối diện với khó khăn. Trong khi sự vui mừng thì lại khác. Vui mừng thật là tặng phẩm của Đức Chúa Trời. Vui mừng đến với ta khi ta nhận ra rằng Đức Chúa Trời lúc nào cũng yêu thương ta, Chúa Cứu Thế Jesus lúc nào cũng bên cạnh ta. Chính vì vậy mà triết gia Paul khuyên ta rằng: "Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn." Chúng ta vui vì biết tội mình đã được tha, nan đề mình sẽ được Chúa giải quyết. Ta vui mừng vì ta mối liên hệ ngọt ngào với Cha trên trời. Vui mừng khác với hạnh phúc, vì hạnh phúc thuộc lãnh vực lý trí còn vui mừng là điều kiện của tấm lòng. Hạnh phúc tạm thời còn vui mừng lúc nào cũng ở trong ta. Khi tin cậy Chúa lòng chúng ta lúc nào cũng vui mừng mặc cho hoàn cảnh ra sao.

                   Cách đây khá lâu tại thành phố kia một ngày cuối mùa Thu, có hai người, một già một trẻ được một bà chủ quý phái sang trọng mời đến để làm sạch ống khói lò sưởi của bà vì mùa Đông sắp đến. Ông cụ bảo đứa bé chui vào ống khói để làm sạch, còn ông thì sang nhà khác làm việc. Cậu bé sau khi cật lực dọn sạch ông khói. Cậu thấm mệt, cậu ngả lưng trên giường nệm, rồi ngủ một giấc thật ngon. Bà chủ khi bước vào phòng, thoạt đầu bà định quở trách cậu bé đã làm bẩn tấm nệm trắng phiếu của bà. Nhưng khi đến gần bà giật mình khi nhận ra đứa con thất lạc của mình. Bà ôm chầm cậu khóc nức nở. Tiếng khóc và những giọt lệ ngắn dài đã đánh thức cậu dậy. Cậu tưởng rằng mình sẽ bị những câu mắng mỏ thậm tệ! Cậu không thể ngờ ngay giờ phút đó cậu tìm được vòng tay mẹ hiền, người mà cậu được gặp lại sau bao năm xa cách! Vì lúc còn bé, cậu đã bị kẻ gian cướp khỏi vòng tay của từ mẫu. Nhưng từ nay cậu sống trong sự yêu thương trìu mến, trong sự chu cấp đầy đủ, được ăn học đàng hoàng, không còn phải sống trong những chuỗi ngày khốn khổ, giá lạnh, phải chui vào những ống khói tối đen, hôi hám, bẩn thỉu.

                   Thưa quý vị! Một khi đến với Chúa Cứu Thế Jesus, được phục hồi địa vị con Trời, quý vị sẽ sống trong niềm vui, quý vị sẽ trải nghiệm được ơn cứu rỗi của Chúa, được sự sống đời đời, được nếm trước hương vị của thiên đàng ngay khi còn sống trên trần gian nầy.

                   (2) Cầu Nguyện. Dâng Trình Lên Chúa Mọi Nan Đề Của Mình: Hãy trình dâng lên Chúa những nhu cầu, nào là việc làm, sức khỏe, tài chánh, gia đình v.v… Triết gia Paul khuyên ta rằng, thay vì mình âu lo những điều đó, mình dâng trình lên Chúa. Một môn đệ thân tín của Chúa Cứu Thế Jesus là Phi-e-rơ cũng khuyên chúng ta rằng: "Nếu các bạn hạ mình xuống dưới bàn tay quyền năng của Đức Chúa Trời, đến ngày thuận lợi, Ngài sẽ nhắc các bạn lên cao. Hãy trao mọi lo âu cho Chúa, vì Ngài luôn luôn chăm sóc anh em." (1 Phi-e-rơ 5:6-7)

                   Chúa Cứu Thế Jesus là Đấng Tạo Hóa cao cả, Ngài cũng là Đấng chăm sóc những ai thuộc về Ngài. Ngài quan tâm đến quý vị một khi quý vị phủ phục dưới chân Ngài và nài xin Ngài. Hiện nay Chúa vẫn chờ đợi quý vị đến với Chúa như lời gọi của Ngài vào hai ngàn năm trước: "Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi sự yên nghỉ". (Ma-thi-ơ 11:28)

                   Xin quý vị hãy đem những gánh nặng tội lỗi đến cùng Chúa Cứu Thế Jesus, Ngài sẽ cứu rỗi các quý vị. Khi quý vị đến cùng Chúa, Ngài sẽ giúp quý vị giải quyết mọi khó khăn trong đời sống.

                   (3) Tạ ơn Chúa trong mọi việc: Có bốn mức độ của đời sống (a) Mức độ thứ nhất tiêu biểu cho những người lúc nào cũng than phiền oán trách, càm ràm, thắc mắc. Những người nầy không biết cảm ơn ai, cảm thấy ai cũng không thích mình, ngay cả Đấng Tạo Hóa là Đấng tạo dựng ra họ, yêu thương họ, nhưng họ không biết ơn Ngài. (b) Mực độ thứ nhì, tiêu biểu những người vô ơn, dầu họ không than phiền oán trách ai, nhưng họ lại chỉ nghĩ đến mình, không nghĩ đến ai, cũng chẳng hề biết ơn ai, ngay cả Đấng Tạo Hóa. (c) Mức độ thứ ba, tiêu biểu những người biết ơn, khi nhận được ơn ai, người không bao giờ quên, lúc nào họ cũng khắc cốt ghi tâm. (d) Mức độ sau cùng, cũng là mức độ cao nhất, tiêu biểu những con người biết ơn Đấng Tạo Hóa, tạ ơn Ngài trong mọi hoàn cảnh, mọi tình huống môi trường.

                   Rất mong quý vị ở trong mức độ cao nhất, lúc nào cũng cảm tạ ơn Chúa và tri ân Ngài, vì Chúa là Đức Chúa Trời siêu việt. Ngài tể trị hoàn vũ. Ngài yêu thương và chăm sóc con dân Ngài. Một nhân vật trong Thánh Kinh đã dâng lên Chúa lời cảm tạ vì mắt Chúa trông coi người. Tay Chúa bảo vệ người, cứu chuộc người, yêu thương người. Một thi nhân nầy đã cảm tác bài thơ nói lên điều kỳ diệu nầy:

                   Cảm tạ Đức Chúa Trời đã sáng tạo con Lạ lùng, tuyệt diệu! 
                   Con biết rõ, Công việc Ngài vô cùng siêu việt.
                   Chúa thấy hết xương cốt con, khi con được tạo ra nơi kín đáo, 
                   Kết hợp từ cát bụi. Khi con còn phôi thai, Chúa thấy con,
                   Sách Chúa ghi chép đời con từng ngày, trước khi con sinh ra.
                   Chúa nghĩ đến con với lòng ưu ái:Vô số tư tưởng cao quý.
                   Tư tưởng Chúa dành cho con nhiều hơn cát
                   Khi con thức giấc, Chúa vẫn nghĩ đến con. (Thi Thiên 139:14-18)

                   Chúa yêu quý vị, Chúa đã giáng trần vì quý vị. Chúa đã hy sinh tánh mạng thế tội cho quý vị, nước thiên đàng của Ngài đã mở ra cho quý vị. Rất mong quý vị dâng lên Chúa lời cảm tạ, tri ân và thể hiện lòng biết ơn bằng cách mở lòng ra tiếp nhận Chúa Cửu Thế Jesus, hết lòng thờ phượng, tôn ngợi Chúa, thuật lại cho người khác biết những điều kỳ diệu Chúa đã làm cho mình và nhất là sống bằng một đời sống cảm tạ và tri ơn Chúa.

                   Kính chào quý vị và các bạn.
 

Mục sư Tiến sĩ Ngô Minh Quang
Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn