06:21 EDT Chủ nhật, 28/04/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 19

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 18


Hôm nayHôm nay : 3909

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 269949

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 22999356

Trang nhất » Dưỡng linh » Thuyết Trình

Bài Mới

Kiên Nhẫn Giúp Đỡ Lẫn Nhau

Kiên Nhẫn Giúp Đỡ Lẫn Nhau

“Nhưng, hỡi anh em, xin anh em hãy răn bảo những kẻ ăn ở bậy bạ, yên ủi những kẻ ngã lòng, nâng đỡ những kẻ yếu đuối, phải nhịn nhục đối với mọi người. Hãy giữ, đừng có ai lấy ác báo ác cho kẻ khác; nhưng hãy tìm điều thiện luôn luôn, hoặc trong vòng anh em, hoặc đối với thiên hạ” (câu 14-15).

Xem tiếp...

Thắp Đèn Giữa Ban Ngày

Thứ hai - 12/06/2017 21:01
Thắp Đèn Giữa Ban Ngày

Thắp Đèn Giữa Ban Ngày

Kính thưa quý độc giả, Thông thường, khi suy nghĩ về những việc xấu, bạn và tôi thường liên tưởng đến tệ nạn say sưa, những việc trộm cướp, chuyện giết người, chuyện đánh đập hành hung hay những chuyện tương tự như vậy.



                 Kính thưa quý độc giả,

                 Thông thường, khi suy nghĩ về những việc xấu, bạn và tôi thường liên tưởng đến tệ nạn say sưa, những việc trộm cướp, chuyện giết người, chuyện đánh đập hành hung hay những chuyện tương tự như vậy. Nhưng có bao lần chúng ta suy nghĩ đến những điều xấu đến từ cái lưỡi của chúng ta?

                 Cái lưỡi chỉ chiếm khoảng 0.045 phần trăm trọng lượng của toàn bộ cơ thể, là một chi thể bé nhỏ trong toàn bộ thân thể của chúng ta. Tuy chỉ là một chi thể nhỏ bé, nhưng cái lưỡi lại là một tài sản hữu ích nhất, đồng thời cũng là một vật sở hữu có sức tàn phá kinh hồn nhất.

                 Aesop, người Hy Lạp, sống vào khoảng 600 năm trước Chúa giáng sinh, là tác giả của hàng trăm chuyện ngụ ngôn nổi tiếng, chứa đựng những lời khuyên vô giá cho đời sống mỗi ngày, như chuyện “Con Rùa và Con Thỏ”, “Sói Đội Lốt Chiên”, “Con Cáo và Con Quạ” vv.

                 Một ngày kia, người ta hỏi Aesop rằng vật gì có quyền lực nhất trên thế giới, thì ông trả lời rằng “cái lưỡi”. Người ta cũng hỏi Aesop rằng vật gì gây nguy hại nhiều nhất trên thế giới, thì ông trả lời rằng “cũng cái lưỡi”.

                 Thật vậy, bên cạnh những sức mạnh vô song của lời nói, đem đến sự xây đắp, thì cái lưỡi đồng thời cũng có thể gây ra những tổn hại khó mà đo lường cho hết.

                 Một trong những điều tổn hại do cái lưỡi gây ra là những lời nói dối.

                 Có những lời dối trá thật trắng trợn, đổi trắng thành đen, đổi ngược thành xuôi, đổi không thành có, hay đổi có thành không.

                 Nhưng cũng có những lời dối trá thật khôn khéo, thật tinh vi, vì người nói chỉ đưa ra một số chi tiết và giấu những chi tiết còn lại, để vẽ lên trong tâm trí người nghe một bức tranh lệch lạc với những gì đã thực sự xảy ra.

                 Đôi khi, người ta giữ chặt cái lưỡi, không nói lên một lời nào để chôn kín một sự thật, cũng là một cách gian dối đầy toan tính.

                 Chúng ta thổi phồng hay cường điệu hóa một câu chuyện.
                 Chúng ta giảm bớt mức độ hay tầm thường hóa một sự kiện.
                 Chúng ta tránh né, nói “lạng qua một bên” để tránh khỏi phải chạm trán hay khỏi phải đương đầu.
                 Chúng ta “nặn” thêm ra những chi tiết để vẽ lại “bức tranh sự thật” theo chiều hướng có lợi cho chúng ta.
                 Chúng ta “nói khéo”, để che đậy những nhận định thật của chúng ta, để khỏi phải làm “mất lòng” người nghe.
                 Chúng ta buông lời “tâng bốc” để mua chuộc người đối diện.
                 Chúng ta “nói ngọt” để dụ dỗ người khác.
                 Chúng ta “đánh trống lảng” để làm lạc phương hướng.
                 Chúng ta “hù họa” để lấn lướt, giành ưu thế hơn người.

                 Tất cả đều là những cách thức nói dối ở những mức độ khác nhau, vì chúng ta đã đưa đến người nghe những điều khác với những suy nghĩ thật trong lòng của chúng ta.

                 Trong cuốn phim hài “Liar, Liar” có nghĩa là “Người Nói Láo”, danh hài Jim Carrey của Hollywood, thủ diễn vai một anh luật sư, vì quá hăng say với công danh sự nghiệp, nên chẳng còn có thời giờ cho gia đình nữa và luôn luôn thất hứa với vợ con. Anh luật sư này có lần hứa rằng, sẽ về nhà để dự sinh nhật của con trai; thế nhưng khi đến ngày sinh nhật của con thì anh cũng quên tuốt. Đứa con anh, trong lúc thổi đèn cầy cắm trên chiếc bánh sinh nhật, bỗng nhớ đến cha, nên nó ước một điều là cha nó sẽ không nói dối được, trọn 24 tiếng trong một ngày.

                 Lời ước của thằng bé trở thành sự thật, vì trong một ngày kia, lúc nào mở miệng, anh luật sư cũng nói ra những suy nghĩ thật từ trong lòng của mình. Trong ngày đó, anh gặp vô số những rắc rối với những người thân trong gia đình, với những người trên đường đi, với những bạn đồng nghiệp trong sở làm và thậm chí với mẹ của anh nữa. Trong phiên tòa mà anh là luật sư biện hộ, anh đã khai thác một khẽ hở của luật pháp để giúp cho thân chủ của mình thắng cuộc, nhưng rồi vì bị lương tâm cắn rứt quá đỗi, khiến anh phải khai ra sự thật và xin quan tòa đảo ngược lại quyết định. Tòa đã kết án anh luật sư này tội khinh thường quan tòa và kết quả là anh đã bị tống giam.

                 Cuốn phim hài “Liar, Liar” hay “Người Nói Láo” đã trở nên thật nổi tiếng, vì nó đem đến cho khán giả nhiều trận cười “ra nước mắt” trong khi lột tả một thảm trạng thật đáng buồn của anh chàng luật sư và đó của chính là thảm trạng của mỗi chúng ta nữa.

                 Chỉ trong một ngày với vỏn vẹn 24 tiếng đồng hồ, vì mọi lời anh luật sư nói ra đều là lời chân thật từ trong đáy lòng của anh, đã khiến anh gặp vô số rắc rối, từ những việc nhỏ nhoi nhất trong ngày, cho đến các mối liên hệ trong gia đình, với bạn đồng nghiệp, với công việc trong nghề nghiệp và kết quả là anh đã bị ngồi tù chỉ vì anh không có một lời nào gian dối trong ngày đó.

                 Giả sử mà chúng ta bị rơi vào hoàn cảnh giống như anh luật sư này, trong vòng chỉ một ngày thôi, với 24 tiếng đồng hồ thôi, khi nói thì phải nói ra hoàn toàn chân thật những cảm nghĩ của mình, các bạn có nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp nhiều rắc rối như anh luật sư này không?

                 Kính thưa quý độc giả,

                 Chúng ta không nói thật để che đậy những cảm nghĩ sâu kín của mình hay muốn che dấu con người thật của chúng ta.

                 Có những hoàn cảnh khó khăn, thí dụ như bạn đang sống dưới một chế độ độc tài khắt nghiệt, khi mọi suy nghĩ và tư tưởng đều bị dò xét một cách cẩn thận, thì vì lý do an ninh và mạng sống của mình, bạn bắt buộc phải dấu kín con người thật cùng lý lịch của mình.

                 Nhưng còn những lúc khác, trong đời sống tự do bình thường mỗi ngày, chúng ta không nói thật vì chúng ta muốn chạy trốn trách nhiệm của mình, vì chúng ta muốn tránh né phần hậu quả do những công việc do chính tay mình gây ra.

                 Đây là lý do chính của tình trạng thiếu chân thật trong lời ăn tiếng nói mỗi ngày chung quanh chúng ta.

                 Thói quen nói lời thiếu chân thật đã có từ ngàn xưa, bắt đầu với hai con người đầu tiên là A-đam và Ê-va. Khi bị quỷ vương phỉnh gạt với những lời giả dối nghe rất bùi tai, A-đam và Ê-va đã ăn trái cấm để mong được ngang hàng với Đấng Tạo Hóa.

                 Kể từ khi lúc sa chước quỷ vương, phạm tội với Thượng Đế, thủy tổ loài người đã bắt đầu mang tật nói dối để mà chạy tội, như sách Sáng Thế Ký 3:8-13 có ký thuật lại như sau:

                 “Đến chiều, nghe tiếng Thượng Đế Hằng Hữu đi qua vườn, A-đam và vợ liền ẩn nấp giữa lùm cây trong vườn.

                 Thượng Đế gọi: "A-đam, con ở đâu?"

                 A-đam thưa: "Nghe tiếng Chúa trong vườn, con sợ nên đi trốn, vì con trần truồng."

                 Thượng Đế hỏi: "Ai nói cho con biết con trần truồng? Con đã ăn trái cây Ta cấm phải không?"

                 A-đam thú nhận: "Người nữ Chúa cho sống với con đã đưa con trái cây ấy, và con ăn rồi."

                 Thượng Đế Hằng Hữu hỏi người nữ: "Sao con làm điều đó?"

                 "Rắn lừa gạt con, nên con ăn," người nữ đáp”

                 Quý độc giả thân mến,

                 Khi bị Thượng Đế hỏi vì sao không vâng lời, A-đam đã đẩy tội qua Ê-va rằng “người nữ Chúa cho sống với con đã đưa con trái cây ấy”. Thậm chí, trong khi đẩy tội qua Ê-va, A-đam cũng ngầm đổ tội ngược lại Thượng Đế khi nói rằng “người nữ mà Chúa cho sống với con…”.

                 Ê-va cũng không nhận tội của mình, nhưng đẩy tội qua con rắn.

                 Thực ra, A-đam và Ê-va không nói dối một cách trắng trợn, nhưng cả hai người đã không nói hoàn toàn sự thật, để khỏi phải nhìn nhận tội lỗi của mình, hầu mong tránh né được hệ quả nghiêm trọng.

                 Kể từ khi A-đam và Ê-va gieo tội lỗi vào vòng nhân loại, mọi người đã có thói quen nói không thật để che đậy tội lỗi của mình, để trốn tránh trách nhiệm với Trời, với người và để né tránh hậu quả.

                 Diogenes, một triết gia Hy Lạp, sống vào khoảng 400 năm trước Chúa Giáng Sinh, đã thắp một ngọn đèn, cầm ngọn đèn này giữa ban ngày, đi khắp nơi trong thủ đô Athens, mong để tìm một người luôn luôn nói ra một cách chân thật những suy nghĩ của mình ở tận trong lòng, nhưng cuộc tìm kiếm của ông đã rơi vào sự thất vọng não nùng, vì cuối cùng ông chẳng tìm ra được ai là chân thật trọn vẹn trong lời nói cả.

                 Như Kinh Thánh có khẳng định: “Mọi người đều đã phạm tội” (Rô-ma 3:23).

                 Do ai cũng có tội, nên ai cũng có điều cần che giấu và cần phải tránh né, do vậy chẳng có ai trên đời này có thể luôn luôn nói thật được.

                 Xấu che, tốt khoe. Ai cũng có những chuyện xấu phải che, và ai cũng thích khoe ra những việc tốt mà thôi.

                 Những lời nói thiếu chân thật đưa đến biết bao nhiêu thảm họa, nhất là khi bạn và tôi là nạn nhân của những lời nói dối trá ấy. Lòng tin tưởng biến mất, mối quan hệ gãy đổ, chỉ còn lại sự đa nghi và ngờ vực, một khi người ta khám phá ra mình đã bị gạt gẫm nhiều lần qua lời nói.

                 Do vậy mà Kinh Thánh đã tuyên bố rằng: “Chúa ghê tởm môi gian dối, nhưng người hành động chân thật làm hài lòng Ngài”(Châm Ngôn 12:22).

                 Kinh Thánh cũng cảnh cáo về hậu quả lời nói thiếu chân thật như sau: “Kẻ ác mắc bẩy vì môi miệng tội lỗi của nó” (Châm Ngôn 12:13)

                 Tiếc thay, lưỡi không xương, nhiều đường lắt léo. Chỉ cần nói lách qua một chút, thật là một việc quá dễ dàng, là có thể che đậy, là có thể trốn tránh được rồi, có ai mà không từng rơi vào sự cám dỗ như vậy.

                 Do vậy, dầu có chế ngự được muôn loài, dầu đã bước chân lên được mặt trăng và còn sẽ đi tới được những hành tinh khác, nhưng con người chẳng bao giờ cầm giữ được miệng lưỡi sao cho luôn luôn chân thật, như sứ đồ Gia-cơ có tuyên bố: “Tất cả các loài thú vật, chim chóc, loài bò sát, và sinh vật dưới biển đều đang bị và đã bị loài người chế ngự, nhưng không có người nào chế ngự được cái lưỡi, là một vật dữ phóng túng đầy chất độc giết người” (Gia-cơ 3:7-8)

                 Kính thưa quý độc giả,

                 Tình trạng vô vọng của mọi người trước cái lưỡi lắt léo, không sao luôn luôn giữ lời mình cho chân thật, phản ánh tình trạng tuyệt vọng của tất cả chúng ta trước sức mạnh của tội lỗi.

                 Cảm thương nhân loại đang sống trong dối gian tuyệt vọng, đang lừa nhau vào thảm họa mỗi ngày, đang xô đẩy nhau vào chốn hư mất đời đời, cho nên cách đây hơn 2000 năm, Thiên Chúa Ngôi Hai đã tự nguyện giáng trần để cứu người. Là Đấng Tạo Hóa, nhưng Ngài đã phải chịu sinh ra trong một con người mang tên Giê-xu.

                 Lần đầu tiên trong toàn bộ lịch sử con người, từ cổ chí kim và mãi mãi cho đến muôn đời sau, qua đời sống của Chúa Cứu Thế Giê-xu, loài người được một lần tận mắt chứng kiến thế nào là một con người hoàn toàn chân thật, từ trong mọi suy nghĩ, ra đến mọi lời nói và thể hiện qua mọi hành vi cử chỉ trong suốt mọi giây phút trong cuộc đời của Người.

                 Sứ đồ Giăng đã reo vui lên khi được hân hạnh sống gần gũi với Chúa Cứu Thế, được diễm phúc tận mắt chứng kiến một đời sống toàn hảo như vậy, như ông có nói rằng: “Chúa Cứu Thế đã mang lấy hình hài thể xác con người, sinh hoạt giữa chúng ta, đầy tràn ân phúc và chân lý” (Giăng 1:14)

                 Đời sống của Chúa Cứu Thế Giê-xu cũng chứng kiến những xung đột cực kỳ gay gắt giữa bóng tối của trần gian và ánh sáng từ thiên thượng, giữa tội lỗi của con người và sự thánh khiết của Thiên Chúa, giữa sự gian dối và lòng chân thật, giữa lòng hận thù ganh ghét và tình yêu vô hạn.

                 Mặc dù luôn luôn bị nhiều người đạo đức giả đeo đuổi, hạch sách, tìm cách vạch tội, kiếm cách bắt lỗi, nhưng Chúa Cứu Thế, với bản tánh chân thật trọn vẹn, đã thách thức họ: “Các ngươi đã cố gắng bới lông tìm vết nhưng có ai tìm thấy một lỗi lầm nào trong đời Ta không?" (Giăng 8:46)

                 Và Chúa Cứu Thế luôn luôn tuyên bố: “Ta chính là Con Đường, Chân Lý và Nguồn Sống, chẳng bởi Ta thì không ai đến cùng Cha được” (Giăng 14:6)

                 Cuối cùng, sự giả dối và sự chân thật không thể còn “đội trời chung” được nữa. Những thế lực tôn giáo đã dựa vào thế lực chính quyền để treo Chúa Cứu Thế Giê-xu lên cây thập tự, xử chết Ngài một cách nhục nhã và thảm thương.

                 Thực ra, đây cũng là chương trình cứu rỗi loài người của Thượng Đế, vì khi Chúa Cứu Thế Giê-xu bị chết treo thật đau thương trên cây thập tự; đó chính là lúc Thiên Chúa Ngôi Hai, Đấng hoàn toàn chân thật và vô tội đã trở nên của lễ chuộc tội toàn hảo, để lãnh thế bản án chết, để lãnh món nợ tội thay cho muôn người, trong đó có bạn và tôi.

                 Khi chúng ta nhìn nhận mình đã mắc tội với Trời và với người, ăn năn tội và bằng lòng tin vào tình yêu của Thiên Chúa, tin vào sự chết thế của Con Trời để đền tội thay cho loài người, thì vì niềm tin ấy, bạn và tôi được Thiên Chúa xem như là chưa bao giờ phạm tội cả, được tha cho bản án chết và được nhận sự sống đời đời, như chính Chúa Giê-xu có khẳng định: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương nhân loại, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, để ai tin nhận Đấng ấy sẽ không bị hư mất nhưng được sự sống vĩnh phúc” (Giăng 3:16)

                 Quý độc giả thân mến,

                 Trong khi bạn và tôi đã có lần gian dối trong lời nói để tránh tội, để đẩy qua người khác những hệ quả do tội lỗi chính mình gây nên, thì Chúa Cứu Thế vì yêu bạn và tôi, đã bằng lòng gánh lấy hết tất cả những hệ quả đau đớn đó thế cho chúng ta.

                 Trong khi bạn và tôi đã từng giả dối trong lời nói, đáng bị hình phạt, thì Chúa Cứu Thế chân thật toàn hảo lại phải chịu chết thay, lãnh bản nợ tội thế cho chúng ta.

                 Chỉ với niềm tin vào tình yêu vô hạn của Thượng Đế, được thể hiện qua cái chết hy sinh của Con Trời, mọi hệ quả gớm ghê do lời nói thiếu chân thật của bạn và tôi, từ trước đến nay và trong tương lai nữa, được xóa bôi vĩnh viễn từ nay.

                 Không chỉ vậy mà thôi, nhưng quyền năng của Ngài cũng sẽ đổi mới, tái tạo con người chúng ta, từ trong ra ngoài, để khôi phục lại trong bạn và tôi bản tánh chân thật, sẵn sàng cho chốn thiên đàng tuyệt hảo, không hề có dối gian, nhưng tràn đầy sự chân thật, chan chứa tình yêu, rộn rã niềm vui cho đến muôn đời.

                 Ước mong quý vị yêu mến sự chân thật của Chúa Cứu Thế Giê-xu và sớm tiếp lấy món quà cứu rỗi của Ngài ngay giờ này, trước khi quá trễ.

                 Thân chào quý vị và các bạn.
 

Tùng Tri
Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn