10:45 EDT Thứ năm, 02/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 23


Hôm nayHôm nay : 8379

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 13454

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23022487

Trang nhất » Dưỡng linh » Thuyết Trình

Bài Mới

Dạy Con Cháu Theo Chúa

Dạy Con Cháu Theo Chúa

“Đừng làm theo đời này, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2).

Xem tiếp...

CHIẾC ÁO LỄ

Thứ sáu - 26/05/2017 21:02
CHIẾC ÁO LỄ

CHIẾC ÁO LỄ

Người Do Thái luôn luôn tự hào họ là Dân tộc được Đức Chúa Trời lựa chọn… là con cháu Áp-ra-ham – Y-sác và Gia-cốp. Họ cho rằng trong tất cả các Quốc gia, Dân tộc trên mặt đất thì Đức Chúa Trời chỉ yêu người Israel mà thôi. Ngài sẽ xét đoán dân ngoại và người Do Thái bằng những tiêu chuẩn khác nhau.
               
CHIẾC ÁO LỄ

Tin Lành Ma-thi-ơ 22:1-14

Câu gốc: “Bởi vì có nhiều kẻ được gọi, mà ít người được chọn”. Ma-thi-ơ 22: 14 (Bản Truyền Thống)

                I/ DÂN ISRAEL BỊ BỎ - DÂN NGOẠI ĐƯỢC CHỌN

                Người Do Thái luôn luôn tự hào họ là Dân tộc được Đức Chúa Trời lựa chọn… là con cháu Áp-ra-ham – Y-sác và Gia-cốp. Họ cho rằng trong tất cả các Quốc gia, Dân tộc trên mặt đất thì Đức Chúa Trời chỉ yêu người Israel mà thôi. Ngài sẽ xét đoán dân ngoại và người Do Thái bằng những tiêu chuẩn khác nhau. Họ tin rằng Đức Chúa Trời không thể dùng bất cứ Dân tộc nào khác ngoài họ. Họ luôn cho rằng Đức Chúa Trời dựng nên mọi Dân tộc khác là để dành cho ngày phán xét, cho lửa của địa ngục.
                Thông thường vào mỗi buổi sáng người đàn ông Do Thái cầu nguyện với Đức Chúa Trời, lúc đó họ cảm tạ Chúa vì Ngài đã không dựng nên họ là một người ngoại bang. Ngài không dựng nên họ là súc vật, và cũng cảm tạ Chúa là đã không dựng nên họ là một người đàn bà.
                Câu chuyện được đề cập ở đây là tiệc cưới được tổ chức, họ là những người được dự đại tiệc nầy, nhưng sách Tin Lành Ma-thi-ơ thì tuyên án: Dân tộc Do Thái bị bỏ. Tin Lành Giăng 1:11 thì công bố: “Người đã đến trong xứ mình, song dân mình không hề nhận lấy”. Chúa Giê-xu là yến tiệc lớn được Đức Chúa Trời ban cho tuyển dân Do Thái, song họ đã chối bỏ. Họ là những người có trong danh sách được mời dự yến tiệc, nhưng rồi họ không đến. Yến tiệc đã được dọn ra, thiệp đã trịnh trọng mời đến tận tay, đầy tớ đã được sai đi và được nhắc lại thực đơn rõ ràng: Thú béo đã được giết xong, tất cả đều là món ngon vật lạ, đã bày sẵn trên bàn đang chờ thực khách, song những người đã có thiệp mời họ xao lãng, mặc dù được mời gọi. Họ cứ đi đường, kẻ đi ra ruộng, người lo buôn bán, còn kẻ khác bắt đầy tớ Vua mắng chưởi và giết đi. Ý nghĩa câu chuyện là Đức Chúa Trời ban Chúa Cứu Thế Giê-xu cho nhân loại, nhưng rồi con người cứ thờ ơ và chểnh mảng, họ đi theo đường lối lòng mình muốn, và nhìn xem điều mắt mình ưa thích. Họ không chịu ăn năn, từ bỏ con đường tội ác, quay về cùng Đức Chúa Trời. Họ chỉ lo làm ruộng, lo buôn bán… họ chỉ thấy việc làm trước mắt là cần thiết. Nhân loại ngày nay cũng vậy, chối bỏ món quà Thượng Đế ban cho, họ đi theo ý riêng của mình. Ngày xưa khi Nô-ê đóng tàu tiên báo sẽ có một sự đoán phạt bằng cơn đại hồng thủy sẽ xảy ra, nhưng con người cứ tiếp tục ăn uống, vui chơ, và cưới gã, cho đến khi Nô-ê vào tàu và cơn lụt đùa đi tất cả. Chủ tiệc chính là Đức Chúa Trời yêu thương mời gọi, nhắc lại những ân sũng ban cho của Ngài, nhưng rồi tuyển dân Ngài vẫn cứ chối bỏ. Cả thế gian chối bỏ, không những không tiếp nhận đầy tớ Vua, mà còn bắt đầy tớ Vua đánh đập và giết đi. Đầy tớ đây có ý nghĩa là con Đức chúa Trời đã bị tuyển dân Do Thái bắt đóng đinh trên thập tự giá. “Người đã bị đánh đập và ghét bỏ… Ê-sai 53:1-10. Cuối cùng Con đã bị giết, và rồi điều gì xảy ra: Vua nỗi giận sai lính giết hết những người đó và đốt phá hết thành quách của họ. Lời nầy đã được ứng nghiệm dân Do Thái đã bị đế quốc La-mã đánh chiếm, thành Giê-ru-sa-lem đã bị sụp đổ hoàn toàn vào năm 63 sau Chúa. Sự hoang phế đến nỗi Kinh Thánh nói không còn một viên đá nào chồng lên một viên đá khác.Ma-thi-ơ 24:2.
Khi Chúa Giê-xu bị giải đến tòa Phi-lát lần thứ hai, đám đông dân chúng hô to, gây áp lực lên kẻ toàn quyền Phi-lát, rồi ông thấy mình không thắng nỗi, vì sự ồn ào, náo động gia tăng, ông sợ mất ổn định trong lễ Vượt qua, và cuối cùng Phi-lát đã nhượng bộ một cách hèn nhát: Ta không có tội về huyết của người nầy, điều đó mặc kệ các ngươi.Ma-thi-ơ 27:25. Dân chúng tiếp tục la to: “Hãy đóng đinh nó trên cây thập tự, hãy đóng đinh nó… xin huyết người đổ lại trên chúng tôi và con cháu chúng tôi.  Qủa thật, vào năm 325 sau Chúa, các Hội Thánh chung, các Giáo phụ đã lập nên Bài tín điều các Sứu đồ, mà đến ngày nay các Hội Thánh Tin Lành vẫn còn tuyên xưng: “Bị thương khó dưới tay Bôn-xơ Phi-lát”.

                Thưa Qúi vị và các bạn thân mến!
                Dân Do Thái đã bị tàn sát một cách dã man, đã bị lưu đày trên 2000 năm, miền đất thánh Palestine bị hoang tàn, dân ngoại đã vào chiếm xứ. Vào thời Đệ nhị thế chiến Đức Quốc Xã đã giết họ đến 6 triệu người, họ bị đánh đập dã man, lao khổ vô cùng, và họ bị giết hoặc bị thiêu sống. Cho đến năm 1947 Hội Quốc Liên nay là Liên Hiệp Quốc ký sắc lệnh với chính quyền thuộc địa Anh, cho họ trở về lập quốc cuối năm 1948. Giá phải trả cho việc giết đầy tớ Vua được sai đi là như vậy. Thành Giê-ru-sa-lem nguy nga tráng lệ trở thành một đống tro tàn, không còn một hòn đá nào chồng lên một hòn đá khác… sau khi tiêu diệt và triệt hạ thành quách xong, Vua sai người đi khắp ngã ba, ngã tư, bất kể dữ lành, đều mời họ vào dự tiệc.Tin Lành Giăng 3:16… Dân Do Thái từ bỏ Vua của mình, thì Tin Lành đến với dân ngoại. Tin Lành Giăng 1:12 “Nhưng hễ ai tiếp nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là kẻ tin danh Ngài”. Lu-ca 14:15 nói về yến tiệc lớn cũng được dọn ra, nhưng rồi kẻ được mời gọi đồng tình xin kiếu, kẻ đi mua ruộng lo đi coi lại đám ruộng mình định mua, kẻ xem lại năm cặp bò định mua cho tôi xin kiếu, kẻ khác lại nói rằng tôi mới vừa cưới vợ, vậy tôi đi không được, tất cả thực khách đều chối từ. Vua sai mời tất cả những kẻ nghèo khó, tật nguyền, đui què vào đây, và rồi chẳng mấy chốc bữa tiệc đầy đủ người ngồi. Chúng ta thấy ngày xưa đoàn dân đông, theo Ngài để được ăn bánh, để được chữa bệnh, đa số kẻ đến với Ngài đều có nan đề. Ngày nay cũng vậy, những kẻ đến với Ngài, gia nhập Hội Thánh cũng bệnh tật, cũng nghèo khó. Chúng ta thấy mỗi ngày Chúa có lấy thêm nhiều người vào Hội Thánh, đầy nhà thờ, nhiều người cũng nhận được phước hạnh, vì Đức Chúa Trời yêu thương, Ngài ban mưa nắng cho người công bình lẫn kẻ gian ác, cũng có chiên và cũng có dê, có lúa mì song cũng có cỏ lùng, cần phải chọn, phải sàng lọc để được giống tốt.

                II/ KẾT QUẢ BUỔI TIỆC

                “Bởi vì có nhiều kẻ được gọi, mà ít người được chọn”. Ma-thi-ơ 22:14
                Người dự tiệc… kẻ được mời ngày nay đều có thiệp để vào phòng tiệc, chúng ta trình danh thiếp được mời. Như vậy, người được mời phải mặc chiếc áo lễ như trong câu chuyện, ngày nay thì có thiệp trên tay mới chính thức là khách đủ tiêu chuẩn. Nhưng rồi, Vua phát hiện có một kẻ vào đây mà không mặc chiếc áo lễ, Vua phải cho bắt kẻ đó và quăng nó ra ngoài, nơi đó Kinh Thánh mô tả cho chúng ta biết là nơi đó có khóc lóc và nghiến răng.
                Hội Thánh ngày nay chúng ta cũng không nên phàn nàn, sao Hội Thánh mình có lắm dê, có lắm cỏ lùng quá vậy? Rồi một ngày không xa, khi thâu hoạch, lúa sẽ cất vào kho, cỏ lùng sẽ đưa vào lửa thiêu đốt, chiên để hữu và dê để bên tả. Chúng ta là người dự tiệc phải mặc chiếc áo lễ, đó là chiếc áo công bình, tất cả chúng ta đều là tội nhân, không công bình chi cả, nhưng chính Chúa mặc cho chúng ta chiếc áo công nghĩa của Ngài. “Phước cho kẻ đói khát sự công bình thì sẽ được no đủ”.Ma-thi-ơ 5:6. Chúng ta được xưng công bình bởi đức tin, chứ không phải bởi việc làm.Ê-phê-sô 2:8-9 “Ấy là nhờ ân điển bởi đức tin mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, nhưng là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải là việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình”, và “Ấy là nhờ ân điển bởi đức tin mà các đấng thuở xưa đã được lời chứng tốt”.Hê-bơ-rơ 11:2 và Hê-bơ-rơ 11:6 “Vả, không có đức tin thì chẳng thể nào ở cho đẹp lòng Đức Chúa Trời, vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời là Đấng hay thương xót cho kẻ tìm kiếm Ngài”. Nếu tôi có đức tin thì tôi phải có việc làm cặp theo, không có việc làm thì đức tin ấy chết. Muốn dự tiệc cưới, muốn được nếm các món ngon vật lạ, thú ngon trên bàn, tôi phải mặc chiếc áo lễ Vua ban cho. A-đam và Ê-va sau khi đã phạm tội, đã thấy mình trần truồng và xấu hổ, rồi tự làm cho mình chiếc áo lá vả che thân, nhưng rồi Đức Chúa Trời thấy chiếc áo lá vả đó sớm chầy cũng héo, cũng khô và rách nát, thô thiển, bẩn thiểu, nên Ngài làm chiếc áo lông thú cho mà mặc. Chúa Giê-xu đến thế gian, giáng thế làm người, rồi chịu chết trên thập tự giá, Ngài là con thú phải hy sinh, để chịu giết và lấy áo công nghĩa mặc cho tội nhân. Ngài chính là hy lễ, là sinh tế trọn vẹn được Đức Chúa Trời chấp nhận.Vậy nên, muốn được dự tiệc cưới Chiên con, tôi và Qúi đây phải mặc lấy Ngài. Chiếc áo đó không bị rách nát và cũ mòn. Sự chết của Chúa Giê-xu đem đến sự tha tội, chúng ta được phục hòa lại Đức Chúa Trời.  Rô-ma 1:16 “Thật vậy, tôi không hỗ thẹn về Tin Lành đâu, vì là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin”. Chúng ta được xưng công bình bởi đức tin, khi chúng ta mặc lấy chiếc áo công nghĩa của Ngài. Chúng ta được nên thánh trong địa vị, địa vị làm con cái Đức Chúa Trời. Tin Lành Giăng 1:12 “Nhưng hễ ai nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho kẻ tin danh Ngài”. Tiếp theo đó, là chúng ta được nên thánh trong thực nghiệm, qua đời sống hằng ngày, chúng ta là muối của đất, là ánh sáng của thế gian mờ tối, mỗi ngày chúng ta luôn mặc chiếc áo lễ ấy, chúng ta mới xứng đáng dự tiệc. Còn nếu chúng ta sống mà không mặc chiếc áo lễ ấy, không sống cho Ngài, thì chúng ta sẽ bị bắt đem ra ngoài và bị quăng vào nơi có khóc lóc và nghiến răng. Chúa cũng cảnh báo cho chúng ta ở Tin Lành Ma-thi-ơ 7:21 “Chẳng phải những kẻ nói lạy Chúa, lạy Chúa mà vào nước thiên đàng cả đâu, nhưng là kẻ tin theo ý của Cha ta ở trên trời”. Nguyện xin Chúa cho tất cả chúng ta nhiều người được gọi và cũng nhiều người được chọn vậy. Amen!
                Muốn thật hết lòng!


 
Hồ Galilê – Hạ 2017.
Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn