00:48 EDT Thứ tư, 01/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 9


Hôm nayHôm nay : 112

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 2026

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23011059

Trang nhất » Dưỡng linh » Bài giảng

Bài Mới

Nuôi Dạy Con Cho Đức Chúa Trời

Nuôi Dạy Con Cho Đức Chúa Trời

“Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; Bông trái của tử cung là phần thưởng” (câu 3).

Xem tiếp...

Chuyện Người Què Chân

Thứ tư - 15/06/2016 21:18
Chuyện Người Què Chân

Chuyện Người Què Chân

Một trong những chuyện ngắn của nhà văn Thạch Lam là chuyện cái chân què. Câu chuyện kể về một người kia lúc nào cũng ước mơ là có thật nhiều tiền, vì anh ta xuất thân từ gia đình nghèo, trải qua bao tháng ngày lê thê trong sự túng thiếu, và bị ức hiếp.


Chuyện Người Què Chân


                Một trong những chuyện ngắn của nhà văn Thạch Lam là chuyện cái chân què. Câu chuyện kể về một người kia lúc nào cũng ước mơ là có thật nhiều tiền, vì anh ta xuất thân từ gia đình nghèo, trải qua bao tháng ngày lê thê trong sự túng thiếu, và bị ức hiếp. Để biến ước mơ thành hiện thực, anh đã hăng hái làm việc, nhưng tất cả những nỗ lực, những toan tính đều thất bại! Rồi một ngày kia, anh nhận được số tiền lớn, là cả vạn đồng, nhưng anh lại không vui vì phải đánh đổi số tiền đó bằng cái chân què. Chân của anh bị cưa vì vết thương quá nặng, do xe hơi leo lề tông vào chân. Anh phải nằm trên giường điều trị trong thời gian khá dài.

                Khi ra khỏi nhà thương, anh quen dần với số phận, dầu cam chịu sống với một chân què, nhưng buồn rầu và khổ não lúc nào cũng tràn ngập tâm tư. Đến ngày lãnh được tiền, anh ta mân mê những tờ giấy bạc như thể ôm tình nhân. Nhưng khi nhìn lại cái chân gỗ, anh than lên: "Giá chân mình không què mà có số bạc nầy thì sướng biết là bao!"

                Nhưng rồi sau đó thay vì dùng số tiền đó tạo dựng cuộc sống, anh lại hoang phí vung vãi vào những chốn ăn chơi nơi thị thành. Anh nghĩ là dầu sao đồng tiền cũng giúp mình đạt được mọi ước muốn, bù đắp vào chỗ thiệt hại của cơ thể, sức mạnh của đồng tiền sẽ giúp cho mình say sưa, tận hưởng những khoái lạc như những kẻ sang giàu. Sau hai năm vung vãi tiền bạc một cách hoang phí, giờ đây trong túi anh không còn một đồng xu nhỏ. Lòng anh se thắt, chán chường, và càng thêm chua chát khi nghĩ đến thế thái nhân tình, vì hễ "còn tiền còn bạc còn đệ tử, hết cơm, hết rượu, hết ông tôi." Khi nhận ra bạn bè thay đổi thái độ, anh thấy ngao ngán vô cùng vì tất cả đều xa lánh anh. Mỗi khi nghĩ đến, anh thấy tim mình nhói lên vì ngoài mất đi một phần cơ thể, anh phải mang thêm một vết thương của tâm hồn.

                Thánh sử cũng ký thuật lại câu chuyện của một người què, anh què nầy khác hẳn với người què chân của nhà văn Thạch Lam. Người nầy bị què từ lúc mới sanh, anh ta lớn lên bằng sự trợ giúp của kẻ khác. Thánh Kinh cho biết hằng ngày anh được người ta khiêng đến cửa ra vào đền thờ để xin tiền khách đi lễ. Tại đây anh ta sinh sống nhờ vào sự ban cho, bố thí của người qua lại. Sự bố thí là một phần trong niềm tin và lối sống của người Do-thái, là một việc đáng ngợi khen, đáng được khích lệ. Khi anh què nầy thấy hai môn đệ thân tín của Chúa Cứu Thế Jesus là Phi-e-rơ và Giăng bước vào đền thờ, thì ngửa tay xin hai người. Hai người nầy nhìn thẳng mặt anh ta rồi bảo: Hãy nhìn xem chúng tôi. Anh ta ngó chăm hai người, mong sẽ được ít tiền bố thí. Một trong hai người đó là Phi-e-rơ nói: “Tôi không có bạc vàng nhưng tôi biếu anh điều tôi có: Nhân danh Chúa Jesus ở Na-xa-rét, đứng dậy! Bước đi!” Nói xong Phi-e-rơ nắm tay phải anh kéo lên, lập tức bàn chân và mắt cá của anh được lành, được cứng vững. Anh vùng đứng dậy, bước đi, theo hai người vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy, vừa ca tụng Đức Chúa Trời. Dân chúng theo dõi diễn biến ấy, nhận ra là anh què vẫn ngồi ăn xin tại cửa Đẹp, nên đều sửng sốt kinh hoàng. (Công Vụ 3:6-10)

                Anh què nầy nhận được nhiều hơn những gì anh suy tưởng, mong đợi. Thay vì chỉ nhận được vài xu lẻ, anh đã nhận được sự chữa lành của Chúa Cứu Thế Jesus qua Phi-e-rơ. Người què không ngờ sau 40 năm nằm một chỗ làm gánh nặng cho kẻ khác, nay anh khỏe mạnh, được phước, được tự do bước đi, được làm việc để sinh sống, để nuôi sống bản thân và gia đình.

                Chuyện của anh què được chữa lành là câu chuyện rất lý thú, vì Nước Trời đã khởi sự đến Jerusalem và sau đó lan đến khắp cùng trái đất như lời Kinh Thánh đã loan báo trước đó 7 thế kỷ: Hãy làm vững mạnh những bàn tay yếu đuối và làm cho vững các đầu gối suy nhược. Hãy khích lệ những người ngã lòng: "Khá vững lòng! Đừng sợ nữa! Đây này, Đức Chúa Trời các ngươi ngự đến để thưởng thiện phạt ác công minh; Chính Ngài sẽ đến và giải cứu các ngươi." Vừa ngự đến, Chúa sẽ mở mắt người mù, mở tai người điếc; Bấy giờ người què sẽ nhảy nhót như con nai; người câm sẽ ca hát vang lừng. Vì có những dòng nước trào dâng giữa đồng hoang, suối nước chảy ra trong sa mạc. Cát nóng sẽ biến ra hồ, ruộng khô biến thành suối nước. Hang chó đồng sẽ biến thành đồng cỏ xanh tươi. (Ê-sai 35:3)

                Những người Do-thái đến Nhà Chúa cầu nguyện đã chứng kiến phép lạ này, và ngạc nhiên về việc người què này đi được. Họ biết đây có thể là một thực sự bắt đầu về Nước Trời. Vị Cứu Tinh của nhân loại là Chúa Cứu Thế Jesus, Đấng mà họ đóng đinh đã sống lại từ sự chết, thăng thiên về trời, và hiện nay ngồi bên hữu ngai của Đức Chúa Trời. Thánh sử cho biết tất cả những người chứng kiến phép lạ nầy nhận ra anh què trước kia vẫn ngồi ăn xin nay được bước đi và ngợi khen Đức Chúa Trời. Họ đều bỡ ngỡ và vô cùng ngạc nhiên về việc đã xảy đến cho anh ta. Sử gia Lu-ca ký thuật lại rằng: Thấy anh nắm tay Phi-e-rơ và Giăng, họ vô cùng kinh ngạc, kéo nhau chạy theo đến hành lang Sa-lô-môn. Phi-e-rơ quay lại giảng giải: “Thưa đồng bào, sao đồng bào sửng sốt nhìn chúng tôi như thế? Đồng bào tưởng nhờ quyền phép hay công đức của chúng tôi mà người què đi được sao? Đó là do Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp. Đức Chúa Trời của tổ tiên chúng ta làm rạng danh Chúa Jesus, Đầy tớ Ngài. Đồng bào đã bắt Chúa giải nạp cho Phi-lát và ngoan cố chống đối khi Phi-lát định thả Ngài. Đồng bào đã khước từ Đấng Thánh và Công Chính để xin phóng thích một kẻ giết người. Đồng bào đã giết Chúa Sự Sống, nhưng Đức Chúa Trời đã cho Ngài sống lại; chúng tôi đây đều là nhân chứng. Nhờ tin danh Jesus, người què đang đứng trước mặt đồng bào đây được lành. Danh Jesus và niềm tin nơi Ngài đã chữa cho anh này khỏi tật nguyền như đồng bào vừa chứng kiến. (Công Vụ 3:9-11)

                Thưa quý vị,

                Phép lạ đã xảy ra hai ngàn năm trước, ngày nay vẫn tiếp tục tiếp diễn như lời giảng của Phi-e-rơ, là môn đệ thân tín của Chúa Jesus: ‘Được chữa lành nhờ tin danh Jesus, nhờ niềm tin nơi Ngài là Chúa Của Sự Sống’. Câu chuyện thật đã xảy ra cách đây khoảng 20 năm, tôi và cụ Phan Sanh đến thăm người bạn của cụ ở Mitcham, vùng ngoại ô của thành phố Melbourne, bang Victoria, Úc Đại Lợi. Ông cụ thuật lại rằng vào mùa Giáng Sinh kia, cụ bị đột quỵ, được xe cứu thương chở vào bệnh viện cứu cấp. Sau đó hai chân cụ bị bại không thể bước đi mà phải ngồi trên chiếc xe lăn tay. Lúc bấy giờ, ngày lễ Mừng Chúa Giáng Sinh sắp đến, ban hát của nhà thờ Úc đến bệnh viện để hát những bài ca giáng sinh cho các bệnh nhân đa phần là người Úc. Cụ được cô y tá đẩy xe đến để nghe những bài thánh ca ngợi Chúa Giáng Trần. Nhìn lên ca đoàn thấy vẻ mặt người nào cũng tươi vui rạng rỡ, cụ chạnh lòng nghĩ đến thân phận tật nguyền của mình, và cụ đã không ngăn được dòng lệ. Trước khi chia tay với mọi người, vị mục sư nói: "Trong vòng quý ông bà anh chị em nào có những ước muốn, những nôi khúc nào cần trình lên Chúa, xin hãy giơ tay lên để tôi cầu nguyện Chúa cho quý vị." Thế là cụ cùng những bệnh nhân khác giơ tay lên. Tất cả đều có một ước mơ chung là được hết bệnh được xuất viện về với gia đình.

                Sau khi được mục sư cầu nguyện và được y tá đưa cụ trở lại giường bệnh, cụ hồi tưởng lại nhiều năm về trước lúc cụ còn bên Lào, làm việc trong nhà in. Cụ thuật lại rằng: Đang lúc in Thánh Kinh, lúc máy in đang chạy, cụ lấy một bản in ra đọc, nội dung của trang Thánh Kinh đó là câu chuyện của một người bại được Chúa Jesus chữa lành. Đọc vậy nhưng cụ chẳng bận tâm suy nghĩ, nhưng nay nằm trên giường bệnh, cụ nhớ rõ từng chi tiết của phép lạ nầy. Cụ liền dâng lên Chúa lời nguyện cầu: "Chúa Jesus ôi! Ngài xưa Ngài đã từng chữa lành người bại, nay xin Ngài chữa lành bệnh bại cho con." Sau khi cầu nguyện xong, cụ chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, vừa lúc thức giấc cụ nghe tiếng phán: "Hãy bước đi!" Cụ liền ngồi dậy định bước đi nhưng cô y tá trực có mặt tại đó ngăn cản, bảo cụ nằm xuống. Cô nói: "Không đi được đâu! Té xuống thì nguy lắm!" Nhưng cụ cố đứng lên: "Tôi đi được mà!" Thế là cụ đứng dậy, bước ra khỏi giường, đi đứng bình thưởng như thể chưa hề mắc bệnh, trước cặp mắt ngạc nhiên của cô ý tá.

                Sau khi nghe lời chứng của cụ, tôi nói: "Thưa cụ! Chúa Jesus là Chúa Cứu Thế, Ngài chính là Đức Chúa Trời toàn năng, chẳng những Ngài chữa mọi bệnh tật của ta mà còn giải cứu ta ra khỏi tội lỗi là căn bệnh của tâm hồn. Điều mà cụ cần làm ngay lúc nầy là dâng lên Chúa lòng biết ơn vì Ngài đã chữa lành bệnh cụ, đồng thời tiếp nhận Chúa vào tâm hồn, xin Ngài làm Cứu Chúa mình, làm chủ đời sống mình." Cụ bà đứng bên cạnh cũng vui mừng cảm tạ ơn Chúa. Thế là ông cụ cùng tôi quỳ xuống mà dâng lên Chúa lời cầu nguyện.

                Tôi nói với cụ rằng: "Vì lần đầu tiên cụ chưa biết cầu nguyện với Chúa như thế nào, nên xin cụ lập lại theo tôi, nhưng lời cầu nguyện đó phải xuất phát từ lòng thành của cụ: Kính lạy Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa của con, cám tạ ơn Ngài đã ban Chúa Cứu Thế Jesus đến trần gian để cứu con. Cám ơn Ngài đã chữa lành bệnh bại cho con, đã hy sinh tánh mạng trên thập tự giá để thế tội cho con, con xin Ngài tha thứ mọi lỗi lầm con, xin ngự vào lòng con, làm chủ đời sống con. Xin Ngài tiếp nhận con vào đại gia đình của Ngài. Con cầu nguyện những điều nầy trong Danh Chúa Cứu Thế Jesus. A men."

                Sau đó tôi và cụ Phan Sanh từ giã ông cụ ra về, cả hai chúng tôi ngập tràn vui mừng vì biết rằng Chúa Jesus vẫn còn làm phép lạ. Không những Ngài yêu thương người Do Thái, người Úc mà cũng yêu thương cả người Việt mình. Điển hình là ngày nay, người Việt Nam mình dù ở quê nhà hay ở khắp thế giới đều có người tin nhận Chúa và trải nghiệm được ơn cứu rỗi Chúa, được Ngài biến đổi trở thành con người mới.

                Chúa đã giáng trần để dạy người cách nào trở lại thờ phượng Đức Chúa Trời cho phải lẽ. Chúa dạy chúng ta phải sống cách nào để đẹp lòng Đức Chúa Trời và lợi ích cho tha nhân. Bên cạnh những lời dạy quý báu, Chúa cũng đã thực thi nhiều phép lạ:Người mù được thấy, người què được đi, người cùi được sạch, người điếc được nghe, người chết được sống lại, người nghèo được nghe giảng tin lành. (Ma-thi-ơ 11:5)

                Sau 33 năm sống trên đất, Chúa đã gánh thế tội cho thế nhân trên thập tự giá, Chúa đã chết, đến ngày thứ ba, Chúa đã sống lại và trở về trời, có một đám mây tiếp Ngài khuất đi, trước 500 người chứng kiến. Hiện nay Chúa đang ngồi trên ngai trời, bên hữu Đức Chúa Cha cầu thay và bảo vệ con dân của Ngài.

                Thưa quý vị,

                Tôi mong trong giờ nầy quý vị đến với Chúa với cả lòng biết ơn và ăn năn, từ bỏ tội lỗi mình. Đức Chúa Trời vẫn còn sự nhơn từ và ban cho quý thêm một cơ hội để tiếp nhận ơn cứu rỗi Ngài ngay giờ nầy. Rất mong quý vị tin nhận Chúa Cứu Thế Jesus để tội lỗi được tha thứ, linh hồn được cứu chuộc và được hưởng thiên đàng phước hạnh, chẳng những ngay trong đời nầy mà cả vĩnh hằng trong tương lai.

                Kính chào quý vị và các bạn.
 

Mục sư Tiến sĩ Ngô Minh Quang
Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn