12:45 EDT Thứ bảy, 04/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 36

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 34


Hôm nayHôm nay : 11371

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 35428

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23044461

Trang nhất » Dưỡng linh » Thuyết Trình

Bài Mới

“Con Ông Con Bà”

“Con Ông Con Bà”

“Y-sác yêu Ê-sau, vì người có tánh ưa ăn thịt rừng; nhưng Rê-bê-ca lại yêu Gia-cốp” (câu 28).

Xem tiếp...

THI THIÊN 23:3

Thứ ba - 04/06/2019 21:21
THI THIÊN 23:3

THI THIÊN 23:3

THI THIÊN 23:3 “Ngài bổ lại linh hồn tôi, Dẫn tôi vào các lối công bình, vì cớ danh Ngài”.Thi-Thiên 23:3


THI THIÊN 23:3
 

“Ngài bổ lại linh hồn tôi,
Dẫn tôi vào các lối công bình, vì cớ danh Ngài”.Thi-Thiên 23:3

 

        Trong con người có ba phần:

        1- Thân xác 
        2-Tinh thần 
        3- Linh hồn

        Cơ thể con người cần ăn uống hít thở mới duy trì sự sống, con người hoạt động có cảm xúc là tin thần, và con người có phần tâm linh cao quí để tương giao với Đấng Tạo hóa vô hình. Có lẽ bạn sống và lo cho thân thể, lo cho tinh thần này quá nhiều, nhưng về phần linh hồn bạn thì đang trôi nổi, vô định chăng? Có một bài thơ của một Mục sư như sau:

 

“Bảy mươi hưởng thọ chừng bao kẻ
Trăm tuổi trần gian rõ mấy người?
Sự nghiệp tương lai đã có chữa
Linh hồn vĩnh viễn vững hay trôi
Khuyên ai nghĩ lại mà coi thử
Hãy kíp quay về cứu Chúa thôi”.

 

        Vậy linh hồn bạn bây giờ đang thuộc về ai? Đó là một câu hỏi mà bạn cần giải đáp.

        Đa-vít là một vị vua của nước Do-Thái sống trước Chúa giáng sinh khoảng 900 năm, ông rất kính mến Đức Chúa Trời, ông đã giao cuộc đời, giao linh hồn ông vào trong tay Chúa. Ông những mong Chúa bổ lại linh hồn ông. Để linh hồn ông được an lạc trong sự cứu rỗi của Ngài, từ đó ông mới sống bình an mà cai trị dân sự.

        Bạn có tin con người sống có linh hồn không nhỉ? Hay chết là hết, không có linh hồn chi cả?

        Vũ Đình Liên trong bài thơ Ông Đồ nổi tiếng có câu:

 

“Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?


        Quả thật, một nhà thơ lớn như Vũ Đình Liên cũng không biết linh hồn những người trước đây, bây giờ họ ở đâu? Huy Cận cũng vậy thôi. Trong trích đoạn một bài thơ Huy Xuân mà Huy Cận viết tặng Xuân Diệu, khi mà Xuân Diệu đã qua đời trước lúc thư đến, tức là lúc 7 giờ 40 phút tháng 12 năm 1985 như sau:
 

Biển lớn băng qua ấy biển đời
Biển vào vũ trụ ánh sao mời
Diệu dò thế giới bên kia trước
Khỏi lạ đường đi Cận tới nơi.

 

                                                 Sầm Sơn 27/07/1986.
 

        Người tin theo Chúa Cứu Thế Giê-xu thì không phải tìm đường dò lối mới biết mình sẽ về đâu sau khi qua đời, nhưng họ biết ngay, vì khi Chúa cất họ đi thì lập tức họ gặp được Ngài ở nơi Thiên đàng đầy phước hạnh.

        Ngày xưa khi Chúa Giê-xu thi hành chức vụ trên đất, Ngài giảng đạo thì có một vị quan trẻ tuổi tìm Chúa hỏi bí quyết để có sự sống đời đời. Chúa càng tỏ cho chàng biết rằng, chàng phải chọn một trong hai con đường:

        1/ là của cải trần gian,
        2/ là sự sống đời đời.

        Trước kia chàng chưa thỏa lòng, bây giờ chàng càng ít thỏa lòng hơn. Chàng biết mình yếu đuối, nhưng chàng giữ của cải lại mà bỏ Cứu Chúa của mình. Chàng muốn được điều lành và sự sống đời đời, song chẳng chịu trả giá. Đây là người duy nhất mà Kinh Thánh nói chàng buồn bã đi ra, mặc dầu có nhiều người buồn bực đến với Ngài. Hai môn đồ về làng Em-ma-út ở Lu-ca 24:17 “Họ dừng lại buồn bực lắm” vì mất thi hài của Chúa. Nhưng khi mắt họ mở ra thì thấy Chúa Giê-xu sống lại thì họ vui mừng. Nội trong giờ ăn đó, họ đứng dậy và về Giê-ru-ra-lem gặp mười một sứ đồ nhóm họp mừng rỡ.

        Kinh Thánh cũng ký thuật có một kẻ dại, mà Chúa Giê-xu giảng dạy cho cho dân chúng về ẩn dụ này. Ông chủ trại làm ăn được mùa, rồi nhờ vào sự khôn ngoan riêng, ông nói sẽ phá kho tàng cũ và làm cái mới, rồi đưa của cải vào trong đó cất giữ. Ông vui thỏa và nói với linh hồn mình rằng:

        “Linh hồn ơi, mầy đã được nhiều của để dành dùng lâu năm; thôi hãy nghỉ ngơi, ăn uống và vui vẻ”.Lu-ca 12:19

        Nhưng thưa các bạn!
 
        Ông có được để linh hồn mình nghỉ ngơi không vậy? Đây là câu trả lời cho câu chuyện ẩn dụ giảng dạy của Ngài:

        “Hỡi kẻ dại, chính đêm nay linh hồn ngươi bị đòi lại; vậy của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai?”.Lu-ca 12:20 rõ ràng, linh hồn ông ta không được yên nghỉ chi cả. Chúa muốn dùng câu chuyện này để dạy dỗ cho chúng ta ngày hôm nay về giá trả cho sự sống đời đời, tức là sự cứu rỗi linh hồn. 

        Chúa sẽ bổ lại cho linh hồn chúng ta, như Ngài đã bổ cho vua Đa-vít, khi ông biết nương cậy và đặt linh hồn mình vào trong tay Ngài. Cho nên ông nói thẳng thừng với kẻ ngu dại như sau:

 

        “Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: Chẳng có Đức Chúa Trời”.Thi-Thiên 53:1a
 

        Và tiếp theo đây:
 

        “Dẫn tôi vào các lối công bình, vì cớ danh Ngài”.Thi-Thiên 23:3b


        Thi-Thiên số 1 cũng từng khẳng định, kẻ ác chẳng đứng nổi trong ngày đoán xét, tội nhơn cũng không được vào hội của người công bình. Vậy muốn được Chúa bổ lại linh hồn, và dẫn mình vào các lối công bình tôi phải làm chi? Chúng ta trở lại Thi-Thiên 42:1-2 để giải quyết nan đề này:
 

“Đức Chúa Trời ôi! Linh hồn tôi mơ ước Chúa,
như con nai cái thèm khát khe nước.
Linh hồn tôi khát khao Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống:
Tôi sẽ đến ra mắt Đức Chúa Trời chừng nào?”.Thi-Thiên 42:1-2


        Thưa các bạn và quí con cái Chúa yêu dấu!

        Cuộc hành trình theo Chúa để về thiên quốc, là một chặng đường dài, chúng ta phải trải qua những ngày khó khăn ở trên trần gian này. Chưa nói đến những năm đại nạn xảy ra trên đất, mà thời đại chúng ta là tín hiệu mở màn. Tôi và các bạn cũng lắm phong trần, mệt mỏi, ngay trong sinh hoạt ở Facebook đây.

        Mỗi khi lướt Face thì rất nhiều những hình ảnh sexy lố lăng phản cảm, những video dung tục, những bạo lực gia đình, học đường, những trớ trêu bất công trong xã hội, những sự đau đầu như sự ông Bùi Hiền quay trở lại v.v... nhiều lúc ta cũng thấy nản lòng. Vì còn nhiều Cơ-đốc nhân có đời sống thiếu khiêm nhu, nhẫn nhục, Kinh Thánh hiểu biết hạng hẹp mà cứ sống trong sự kiêu căng, phản nghịch nên luôn gây khó khăn cho những bài viết chân chính. Nào là cứ gọi, cứ mời, cứ đưa ta vào Nhóm nầy Nhóm kia, rồi khi có tín hiệu thông báo làm ta phải dừng lại để quan sát, rồi kích hoạt rời khỏi Nhóm. Nào là mỗi ngày ta nhận không biết bao nhiêu thông tin hình ảnh qua mesinger, những lời chúc mừng ta không mong đợi. Những lời gọi mời cà phê, ăn sáng, trưa, tối, mà ta có hưởng được gì đâu, nào là gửi những tin tức, video tưởng chừng như mới mẻ mà kỳ thực nó đã cũ mềm mấy năm về trước. Nào là những tin vô duyên, vô cớ, chấn động không kiểm chứng. Nào là những hacker luôn luôn rình rập, nào là giận hờn, cãi lẫy, nào là Under Friend hoặc Block!

        Cũng có những Cơ-đốc nhân sống thiếu tiết độ, ngày nào cũng đưa ảnh cá nhân lên hàng vài chục ảnh làm choáng ngợp mọi người, có bạn lại đưa câu gốc Kinh Thánh với tầng xuất rất dày cũng làm hoa mắt kẻ lướt face v.v... ngần ấy cũng đã làm cho linh hồn ta mệt mỏi lắm rồi… 
Xin Chúa! Ngài bổ lại linh hồn chúng ta, và dẫn chúng ta vào con đường ngay thẳng, công chính vì Thánh danh Ngài đang hiện hữu trong cuộc đời, trong linh hồn của mỗi một chúng ta hôm nay.

 

        Muốn thật hết lòng!
 

Hồ Thi Thơ - 2019.

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn