Đang truy cập : 90
•Máy chủ tìm kiếm : 1
•Khách viếng thăm : 89
Hôm nay : 3680
Tháng hiện tại : 116136
Tổng lượt truy cập : 25846559
Thưa quý thính giả,
Bốn chủ đề chính của Giáng Sinh là hy vọng, yêu thương, vui mừng và bình an tượng trưng trong bốn cây nến của Mùa Vọng. Hôm nay chúng ta nói đến ngọn nến thứ tư, ngọn nến bình an. Trước khi giáng sinh, Chúa Giê-xu được gọi là Chúa Bình An hay Vương Tử Hòa Bình. Trong đêm Giáng Sinh đầu tiên, thiên thần đã hát:
Vinh Danh Thiên Chúa trên cao,
Hòa bình dưới đất, ơn ban cho người (Phúc Âm Lu-ca 2:14)
Bình an hay hòa bình là điều con người cần hơn cả để sống. Bình an nói đến bình an trong tâm hồn. Bình an trong tâm hồn sẽ giúp chúng ta đối diện với mọi hoàn cảnh trên đời dễ dàng và vui sống. Nhưng làm thế nào để có bình an trong tâm hồn? Chúng ta không thể tự tạo bình an trong tâm hồn bằng cố gắng riêng của mình nhưng cần có một sức mạnh từ trời. Tôi nói sức mạnh từ trời vì nguyên nhân của những bất an trong tâm hồn là vì chúng ta không có mối tương giao tốt đẹp với Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng chúng ta.
Đức Chúa Trời tạo dựng chúng ta và giữa chúng ta với Ngài phải có mối tương giao tốt đẹp hài hòa thì chúng ta mới có bình an. Thánh Augustine sau bao nhiêu năm sống với bất an trong tâm hồn, ông đã tìm đến với Chúa để tìm được bình an trong tâm hồn và ông đã cầu nguyện:
Lạy Chúa, Chúa đã tạo dựng chúng con cho chính Chúa cho nên linh hồn của chúng con sẽ không bao giờ được an nghỉ cho đến khi chúng con an nghỉ nơi Chúa!
“Linh hồn của chúng con sẽ không bao giờ được an nghỉ cho đến khi chúng con an nghỉ nơi Chúa!” Thật đúng như vậy, vì Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta cho nên chúng ta chỉ có thể an nghỉ nơi Chúa. Không an nghỉ nơi Chúa thì tâm hồn chúng ta sẽ không bao giờ được an nghỉ. Nguyên nhân chính khiến cho giữa Chúa với chúng ta có một khoảng cách, đó là tội lỗi. Tội lỗi là bất cứ điều gì bất khiết ngăn chận mối giao hòa giữa chúng ta với Thiên Chúa. Thật ra, chính thái độ coi nhẹ Thiên Chúa, không công nhận thẩm quyền của Thiên Chúa trong đời sống đã đẩy chúng ta xa Thiên Chúa, khiến cho tâm hồn bất an. Kinh Thánh dạy:
Những kẻ ác chẳng bao giờ được bình an (Tiên tri 48:22)
“Kẻ ác” không nhất thiết là người làm điều gian ác nhưng bất cứ người nào không làm theo lời dạy của Thiên Chúa, không đi theo đường lối của Ngài, sống bên ngoài sự dẫn dắt của Chúa. Không nhất thiết làm điều gian ác mới là tội, nhưng sống không đúng với mục đích của Thiên Chúa, đó cũng là tội. Vì vậy, để có bình an trong tâm hồn, trước hết chúng ta chúng ta cần có bình an với Thiên Chúa, nghĩa là giữa Chúa với chúng ta phải có một mối tương quan tốt đẹp. Chúa Giê-xu đã giáng sinh để tạo mối tương quan tốt đẹp đó. Kinh Thánh dạy:
Ngài là sự bình an của chúng ta (Thư Ê-phê-sô 2:14)
Chúa Giê-xu là sự bình an của chúng ta nghĩa là Chúa Giê-xu đã bắc nhịp cầu ngăn cách giữa Thiên Chúa với con người vì tội lội. Tội lỗi phải có án phạt và Chúa Giê-xu đã giáng sinh nhận chịu án phạt đó thay cho chúng ta. Kinh Thánh dạy:
Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta và sai Con Ngài làm tế lễ chuộc tội chúng ta (Thư I Giăng 4:10)
Chúa Giê-xu được gọi là “tế lễ chuộc tội chúng ta” nghĩa là Chúa Giê-xu hy sinh mạng sống của Ngài trên thập tự giá để chuộc tội cho chúng ta. Chúa chết thay cho chúng ta. Chúa nhận chịu án phạt mà lẽ ra chúng ta phải chịu. Đó là chiếc cầu bình an Thiên Chúa đã thiết lập: bình an giữa Đức Chúa Trời và con người. Chiếc cầu bình an đã thiết lập nhưng con người phải bước đi trên chiếc cầu ấy thì mới kinh nghiệm được bình an.
Chúng ta bước đi trên chiếc cầu bình an bằng đức tin của chúng ta, nghĩa là chúng ta công nhận rằng Chúa Giê-xu đã giáng sinh 2,000 năm trước là để chịu chết chuộc tội cho mình. Chúng ta công nhận cái chết của Chúa là cho chúng ta, vì chúng ta. Chúng ta bày tỏ đức tin đó bằng một lời cầu nguyện như sau:
Lạy Chúa Giê-xu, con cảm ơn Chúa đã giáng sinh để cứu con. Con tin Chúa đã chịu chết thay cho con. Xin tha tội cho con và nhận con làm con của Chúa.
Chỉ cần một lời cầu nguyện ngắn như vậy, Chúa sẽ nghe lời cầu nguyện của chúng ta và nhận chúng ta làm con của Ngài. Nếu quý vị chưa bao giờ cầu nguyện như vậy, xin hãy cầu nguyện như vậy hôm nay để kinh nghiệm sự bình an trong tâm hồn mà Thiên Chúa hứa ban cho những ai tin nhận Ngài.
Một khi đã có bình an trong tâm hồn, chúng ta có thể sống bình an, hài hòa với người chung quanh. Mối tương giao giữa chúng ta với người chung quanh sẽ trở nên tốt đẹp. Điều nầy bắt đầu từ trong gia đình, sẽ lan đến cộng đồng, xã hội và rồi cả thế giới sẽ có thể sống trong bình an.
Một bài hát Giáng sinh mà tôi rất thích, có lời như sau:
Cầu sao cho có bình an trên trần gian nầy và xin bình an đó bắt đầu từ chính tôi!
Vâng, bình an sẽ không có được nếu bình an đó không bắt đầu từ mỗi chúng ta. Bình an với Đức Chúa Trời, bình an với bản thân và bình an với Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu giáng sinh là để con người có bình an, nhưng chúng ta phải tiếp nhận bình an đó vào lòng với đức tin với đức tin nơi Chúa Giê-xu, Đấng được gọi là Chúa bình an!
Cầu sao cho có bình an trên trần gian nầy và xin bình an đó bắt đầu từ chính tôi!
Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn