11:24 EDT Thứ năm, 02/05/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 26

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 24


Hôm nayHôm nay : 8549

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 13624

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 23022657

Trang nhất » Dưỡng linh » Thuyết Trình

Bài Mới

Dạy Con Cháu Theo Chúa

Dạy Con Cháu Theo Chúa

“Đừng làm theo đời này, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2).

Xem tiếp...

Trái Tim Xẻ Đôi

Thứ hai - 15/05/2017 21:31
Trái Tim Xẻ Đôi

Trái Tim Xẻ Đôi

Kính thưa quý độc giả, Sally Clarkson là một nữ văn sĩ Hoa Kỳ, là người mẹ có bốn đứa con, là tác giả của bốn quyển sách nói về thiên chức làm mẹ cao cả, đang gióng lên lời cảnh thức về vai trò vô cùng quan trọng của người mẹ đang bị lãng quên giữa thế giới bận rộn đầy tất bật của chúng ta ngày nay.



                Kính thưa quý độc giả,

                Sally Clarkson là một nữ văn sĩ Hoa Kỳ, là người mẹ có bốn đứa con, là tác giả của bốn quyển sách nói về thiên chức làm mẹ cao cả, đang gióng lên lời cảnh thức về vai trò vô cùng quan trọng của người mẹ đang bị lãng quên giữa thế giới bận rộn đầy tất bật của chúng ta ngày nay.

                Sally kể lại, một ngày kia cô phải đi khám bệnh và đến gặp một nữ bác trẻ kia. Phòng mạch của người nữ bác sĩ trẻ này thật sáng sủa và hiện đại, trang hoàng thật đẹp mắt; còn nhân viên thì thật thân thiện, nhã nhặn và chuyên nghiệp. Vị nữ bác sĩ trẻ này tỏ ra am tường công việc chuyên môn của mình, nhưng dường như hơi lơ đãng và thiếu tập trung. Thậm chí, vị nữ bác sĩ này đã lầm lẫn trong khi chẩn bệnh cho một triệu chứng rất đơn giản của Sally. Trong lúc trò chuyện, Sally được biết vị nữ bác sĩ này vừa mới có một đứa con nhỏ còn nằm trong nôi. Chẳng mấy chốc, vị nữa bác sĩ trẻ này dốc đổ cả nỗi lòng với Sally như sau:

                “Em đã dành trọn mọi sức lực, thời gian và tiền của để học lấy được mảnh bằng bác sĩ. Em đang có nơi chốn đàng hoàng để làm việc, lại có đầy đủ nhân viên giúp việc. Em cứ tưởng em phải là người sung sướng nhất trên trần gian này; còn bạn bè và gia đình, ai ai cũng nể trọng em vì thành tích em đạt được. Nhưng hiện tại, em cảm thấy lòng mình như bị xâu xé vì em không thể chăm sóc con mình như lòng em mong ước, mà em thương con lắm chị ơi! Cả ngày làm việc, về tới nhà là đã tối rồi, mệt đến lả người. Em không có tí thời giờ nào để nghỉ ngơi; cũng chẳng có đủ thời giờ nào để bồng để ẵm để nựng con cho thỏa thích. Con em, nó không nhận được những gì tốt nhất từ mẹ nó. Nó chỉ nhận đồ thừa từ em mà thôi! Lòng em day dứt lắm, bởi vậy em khó mà tập trung hết tâm trí trong nơi làm việc! Chị ơi, em phải làm sao đây hả chị?”

                Quý độc giả thân mến,

                Tâm trạng và hoàn cảnh của vị nữ bác sĩ trẻ này cũng là tâm trạng và hoàn cảnh của rất nhiều người mẹ trong xã hội ngày nay. Phụ nữ ngày nay khi lớn lên, dành hết mọi nỗ lực để chuẩn bị cho nghề nghiệp chuyên môn trong tương lai, chẳng mấy ai quan tâm hay chuẩn bị cho một vai trò vô cùng quan trọng sau này trong gia đình mà không ai có thể thay thế được; đó là trở nên một người vợ và đảm đương thiên chức của một người mẹ.

                Đấng Tạo Hóa dựng nên người phụ nữ với những đức tính và khả năng có một không hai để có thể trở nên một người mẹ. Ngài cũng đặt vào người phụ nữ một tấm lòng trìu mến lạ thường để gần gũi, thương yêu, chăm sóc, quan tâm, lo lắng con cái của mình. Vai trò làm mẹ đúng nghĩa theo như ý định của Thiên Chúa, đòi hỏi trọn thời gian, trọn sức lực, trọn tâm trí, trọn mọi năng khiếu, trọn óc sáng tạo, trọn mọi tình cảm và trọn mọi ý chí thì mới có thể chu toàn được thiên chức cao cả này.

                Cho nên, cũng chẳng ngạc nhiên cho lắm, khi thấy vị nữ bác sĩ trẻ kia và nhiều người mẹ trong xã hội ngày nay, đang sống với tấm lòng dằn vặt xâu xé, vì họ đang đi ngược lại với thiên chức và tiếng gọi tự nhiên của con tim của mình. Rất đông phụ nữ ngày nay đang sống với trái tim xẻ đôi, đang cố gắng đến hụt hơi để bắt sao cho kịp những đòi hỏi của nghề nghiệp chuyên môn, đồng thời cũng muốn đáp ứng tất cả những nhu cầu của gia đình và con cái.

                Xã hội đương thời đang nêu ra một mô hình không tưởng mà hầu hết phụ nữ đang bị cuốn hút vào. Mô hình không tưởng dành cho phụ nữ ngày nay là: một công việc chuyên môn thành công đi đôi với một mái ấm hạnh phúc, trong đó tình yêu vợ chồng vẫn nồng thắm, con cái vẫn ngoan ngoãn thành đạt, mà công danh sự nghiệp của riêng mình thì chẳng hề có hao tổn gì. Vì tin vào và chạy theo mô hình đó, nhưng khi đụng chạm thực tế cuộc sống, người phụ nữ thấy mình không sao có đủ sức lực, không sao có đủ thời giờ để đảm đương cho hết, cho nên đa số phải chuốc lấy mặc cảm “ê chề” của một người “thất bại”; “thất bại” trong công việc chuyên môn mà cũng chẳng chu toàn thiên chức làm mẹ nữa!

                Nhân ngày lễ “Nhớ Ơn Mẹ” năm nay, những lời tâm tình của chúng tôi tuyệt đối không nhằm phản đối sự việc các bà mẹ phải ra đi làm ngoài xã hội để kiếm thêm thu nhập cho gia đình, cũng chẳng hô hào quý vị phụ nữ phải từ bỏ công việc chuyên môn của mình mà Thiên Chúa đã ban cho năng khiếu, nhưng chúng tôi chỉ muốn chia sẻ những thực tế đau lòng đang xảy ra chung quanh chúng ta, để tất cả mọi người, trong đó có quý vị phụ nữ là người vợ, là người mẹ, và cả quý ông là người chồng, là người cha trong gia đình, có dịp xem xét và xếp đặt lại thứ tự ưu tiên trong cuộc sống, tùy theo hoàn cảnh và giai đoạn của con cái và gia đình mình, để mang đến ích lợi và hạnh phúc lâu dài.

                Kính thưa quý độc giả,

                Núp dưới danh nghĩa “nam nữ bình quyền”, người ta đã hạ bệ thành công “thiên chức làm mẹ” xuống ngang hàng với “công ăn việc làm”. Một khi lựa chọn “làm việc” trọn thời gian, một người phụ nữ không thể nào “làm mẹ” trọn thời gian được. Cũng như vậy, khi đã đặt ưu tiên “làm mẹ” trọn thời gian, người mẹ đó phải biết rằng, mình phải hy sinh về phần công ăn việc làm ngoài xã hội, phải bớt đi con đường sự nghiệp công danh, phải trì hoãn lại những mơ ước riêng tư của chính bản thân mình.

                Con cái không thể tự nhiên lớn lên trở thành những con người khỏe mạnh, không thể bỗng dưng biến thành những công dân lương thiện, cũng không thể tình cờ trưởng thành như những con người tài ba đáng tin cậy cho xã hội được. Con cái cũng như những hạt giống, có ai gieo bừa bãi trong gió mà mong đợi có ngày, những hạt giống này sẽ đậu lại để nẩy mầm, để trở nên một mảnh vườn tươi tốt với cây xanh trái ngọt? Làm sao bạn và tôi có thể để mặc cho con cái mình cuốn hút theo bao cám dỗ và cạm bẫy của dòng đời, chỉ dạy dỗ hay dìu dắt con cái qua loa với sức cạn với thời gian thừa, mà vẫn tin rằng chúng nó chẳng bị hề hấn hay tổn hại gì?

                Ai là người Thiên Chúa sáng tạo nên thật diệu kỳ, có thể mang nặng đẻ đau, có thể truyền cho con mình sức sống và tình thương qua dòng sữa ấm từ chính thân thể mình, có nhạy cảm tinh tế để cảm thông với con, có trái tim vô bờ bến để gắn bó, có lòng kiên nhẫn để nuôi nấng vỗ về, để dạy dỗ sửa trị, để an ủi khích lệ con cái từ lúc thơ dại cho đến lúc chúng trưởng thành lớn khôn?

                Ai là người Thiên Chúa ban cho bản tính khéo léo tỉ mỉ cùng với sự siêng năng cần mẫn để tạo dựng nên một mái ấm gia đình, để con cái được sống và trưởng dưỡng trong một môi trường lành mạnh ngập tràn yêu thương?

                Thiên Chúa tạo dựng nên người nam và người nữ. Ngài cũng là Đấng thiết lập hôn nhân, ban cho loài người gia đình và con cái. Thiên Chúa tạo nên người nam và người nữ khác nhau về tâm sinh lý, để đảm đương những vai trò khác nhau trong gia đình, để rồi cả hai cùng hỗ trợ nâng đỡ và nương tựa vào nhau.

                Vai trò làm vợ và thiên chức cao quý làm mẹ của người phụ nữ trong gia đình, theo như ý định của Đấng Tạo Hóa là một công việc đòi hỏi trọn thời gian, trọn sức lực và trọn tâm trí, trọn tái tim thì mới có thể mang đến một mái ấm trọn vẹn hạnh phúc được, như sách Châm Ngôn 31: 11-29 có mô tả:

                Một người vợ hiền đức còn quý hơn châu ngọc.
                Nàng được chồng tín nhiệm, và thu hoa lợi không thiếu thốn.
                Nàng chẳng làm thương tổn, nhưng suốt đời đem hạnh phúc cho chồng.
                Nàng bận bịu quay sợi, dệt dạ và vải gai.
                Nàng giống như con tàu từ xa chở thực phẩm về.
                Thức giấc khi trời chưa sáng, nàng sửa soạn thức ăn cho gia đình, cắt đặt công việc cho các tớ gái.
                Nàng lưu ý một thửa ruộng, rồi tạo mãi, với lợi tức làm ra, nàng lập một vườn nho.
                Nàng đảm đang, chịu khó, thức làm việc đến khuya, theo dõi giá hàng hóa, để mua bán kịp thời.
                Nàng cần cù kéo chỉ dệt tơ, rộng rãi giúp người nghèo.
                Không sợ gia đình gặp tuyết giá, vì sắm sẵn áo ấm bằng dạ.
                Nàng dệt lấy chăn mền, áo xống nàng bằng vải gai mịn.
                Chồng nàng được nổi danh, thuộc hàng nhân vật cao cấp trong xứ.
                Nàng sản xuất áo quần, đem bán cho con buôn.
                Là người có nghị lực và duyên dáng, nàng hớn hở nhìn vào tương lai tươi sáng.
                Nàng ăn nói khôn ngoan, lấy nhân từ làm kim chỉ nam.
                Nàng chăm sóc mọi việc trong nhà, không bao giờ biếng nhác.
                Con cái chúc nàng hạnh phúc, chồng nàng tấm tắc khen:
                “Có nhiều phụ nữ tài đức, nhưng mình vượt xa mọi người”

                Quý độc giả thân mến,

                Phụ nữ ngày nay có trình độ học vấn rất cao, thành công trong mọi lãnh vực chuyên môn, thăng tiến trong thương trường và nắm giữ nhiều địa vị chính trị quan trọng nữa. Nhưng bên cạnh đó, phụ nữ ngày nay đang sống dưới một áp lực nặng nề, bị xâu xé trong lòng giữa thiên chức làm mẹ cao quý và công ăn việc làm hay công danh sự nghiệp thật hấp dẫn ngoài xã hội.

                Có thêm thu nhập mang lại thêm tiện nghi nhưng lại cướp đi thời giờ quý giá để mẹ con được gần gũi bên nhau, để mẹ nấu cho con ăn những món ăn ngon lành bổ ích, để mẹ đọc sách, để mẹ kể chuyện, để mẹ ru con vào giấc ngủ trẻ thơ êm đềm với những bài ca dạt dào tình mẹ.

                Sự mất mát to lớn này không phải là tưởng tượng đâu, như tạp chí Time số ra ngày 30 tháng tư năm 2001, công bố kết quả của cuộc điều tra lớn nhất về sức khỏe tại Hoa Kỳ, cho biết rằng “trẻ con càng xa mẹ bao lâu, thì chúng càng dễ bướng bỉnh, hung hăng và bất trị bấy nhiêu khi chúng đến tuổi đi học mẫu giáo”.

                Trước bằng chứng quá đau đớn như vậy, nhà tâm lý học danh tiếng chuyên về gia đình, Tiến sĩ James Dobson, trong một cuộc phỏng vấn vào tháng tám năm 2001, đã nhấn mạnh tầm quan trọng của người mẹ như sau:

                “Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ công bố điều mà tôi sắp nói ra đây và tôi biết rằng tôi sẽ bị nhiều người phản đối và chỉ trích vì điều mà tôi sắp công bố - nhưng tôi tin rằng những gia đình có cả vợ lẫn chồng đều đi làm, cả cha lẫn mẹ đều theo đuổi công ăn việc làm ngoài xã hội trong giai đoạn con cái còn nhỏ, đang lớn lên và cần được nuôi nấng chăm sóc tận tình, thì điều này sẽ tạo nên một áp lực khủng khiếp đến nỗi có thể xâu xé phân cách mọi người trong gia đình. Và những đứa con nhỏ trong gia đình sẽ đánh mất đi những gì quý giá nhất mà chúng nó sẽ mãi tìm kiếm trong suốt quãng đời còn lại của chúng!”.

                Kính thưa quý độc giả,

                Trong Kinh Thánh là lời của Đấng Tạo Hóa, sách Châm Ngôn 14:1 có đưa ra lời hướng dẫn rằng:

                “Người đàn bà khôn ngoan xây dựng nhà mình, nhưng phụ nữ ngu dại lấy tay phá hủy nó”.

                Quý vị phụ nữ và các bà mẹ, chẳng có ai muốn phá hủy mái ấm gia đình của mình, chẳng có ai cố tình gây thiệt hại cho con cái, nhưng có thể quý vị không cưỡng lại được sự cuốn hút hay áp lực của trào lưu xã hội hiện nay. Hãy bình tâm để nhìn lại trong giai đoạn này, con cái cần quý vị đến đâu, gia đình cần quý vị đến đâu, để có quyết định khôn ngoan, để xây dựng nhà mình theo như lời hướng dẫn của Đấng Tạo Hóa, là Đấng thiết lập hôn nhân, là Đấng ban cho loài người mái ấm gia đình, là Đấng ban cho chúng ta di sản quý báu đời đời là con là cháu.

                Trong ngày Mother’s Day năm nay, các bà mẹ có con nhỏ hãy dành một vài phút để lắng nghe chính nỗi lòng của mình. Tấm lòng của quý vị có vui thỏa vì mình đang dành trọn trái tim cho con cho cái; hay tấm lòng của quý vị đang day dứt xâu xé vì mình chỉ dành cho con thơ nhỏ dại một trái tim đang bị xẻ đôi?

                Thân chào quý vị và các bạn.
 

Tùng Trân
Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn