07:12 EDT Thứ bảy, 27/04/2024

Tin Tức

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 28


Hôm nayHôm nay : 13232

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 261806

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 22991213

Trang nhất » Dưỡng linh » Thuyết Trình

Bài Mới

Kiên Nhẫn Giúp Đỡ Lẫn Nhau

Kiên Nhẫn Giúp Đỡ Lẫn Nhau

“Nhưng, hỡi anh em, xin anh em hãy răn bảo những kẻ ăn ở bậy bạ, yên ủi những kẻ ngã lòng, nâng đỡ những kẻ yếu đuối, phải nhịn nhục đối với mọi người. Hãy giữ, đừng có ai lấy ác báo ác cho kẻ khác; nhưng hãy tìm điều thiện luôn luôn, hoặc trong vòng anh em, hoặc đối với thiên hạ” (câu 14-15).

Xem tiếp...

Cơn Giận Kéo Dài Nhiều Năm Tháng - Câu Chuyện Của Mike

Thứ hai - 15/03/2021 21:19
Cơn Giận Kéo Dài Nhiều Năm Tháng - Câu Chuyện Của Mike

Cơn Giận Kéo Dài Nhiều Năm Tháng - Câu Chuyện Của Mike

Tuần vừa qua chúng ta đã chấm dứt Chương 6 của quyển sách “Sự Giận Dữ - Xử Lý Một Cảm Xúc Mạnh Mẽ Bằng Một Cách Thức Lành Mạnh" của Tiến Sĩ Gary Chapman, nói về cơn giận bị đè nén cùng những hậu quả tai hại của loại cơn giận này trên đời sống của người nuôi dưỡng nó trong lòng.


Cơn Giận Kéo Dài Nhiều Năm Tháng - Câu Chuyện Của Mike


        Kính thưa quý thính giả,
 

        Tuần vừa qua chúng ta đã chấm dứt Chương 6 của quyển sách “Sự Giận Dữ - Xử Lý Một Cảm Xúc Mạnh Mẽ Bằng Một Cách Thức Lành Mạnh" của Tiến Sĩ Gary Chapman, nói về cơn giận bị đè nén cùng những hậu quả tai hại của loại cơn giận này trên đời sống của người nuôi dưỡng nó trong lòng. Chúng ta cũng đã khẳng định với nhau rằng cơn giận được phép làm một người khách chứ không bao giờ là một kẻ thường trú trong tấm lòng con người. Sự thách thức rõ rệt của Thánh Kinh là chúng ta học tập xử lý cơn giận trong một cách thức tích cực, đầy yêu thương hơn là bằng sự bộc phát hay sự đè nén bên trong. Sự thực hành cơn giận bộc phát ra bên ngoài và cơn giận âm ỉ bên trong không chỉ đem lại sự hủy diệt khủng khiếp cho người đang xử lý cơn giận theo cách đó mà còn cho mọi người có liên hệ đến, kể cả cộng đồng rộng lớn hơn. Cả hai phản ứng này trước sự giận dữ đều không thể được chấp nhận là thích hợp trong đời sống của một Cơ Đốc nhân. Bước sang Chương 7, chúng ta sẽ nói về CƠN GIẬN KÉO DÀI NHIỀU NĂM THÁNG.
 

        Chương 7 bắt đầu với câu chuyện của vợ chồng Mike và Julie.
 

        Mike, một bác sĩ đẹp trai, hòa nhã dịu dàng, vô cùng thành đạt. Thế nhưng cuộc hôn nhân của vợ chồng anh đang có nguy cơ đứng trên bờ vực thẳm vì Julie, vợ anh, có một sự phàn nàn nghiêm trọng. Trong năm vừa qua, Mike đã luôn cáu kỉnh gắt gỏng với vợ anh và bọn trẻ vì mọi việc nhỏ nhặt. Điều ấy khiến cho Julie mệt mỏi vô cùng. Cô nói: "Tôi không biết điều gì đang diễn ra bên trong anh ấy, nhưng tôi biết rằng thật chẳng tốt cho tôi và bọn trẻ khi cứ phải tiếp tục nghe những lời than phiền của anh ấy. Không việc gì chúng tôi làm khiến anh ấy hài lòng cả.”
 

        Cô giải thích rằng những năm đầu cuộc hôn nhân của họ thật tuyệt. Mike hết mực yêu thương và chăm lo cho cô. Anh ít khi nói một lời chỉ trích nào. Nhưng khoảng hai năm trước anh bắt đầu thay đổi, và mọi thứ đã trở nên tồi tệ hơn trong năm vừa qua. Vào cuối buổi gặp gỡ của chúng tôi, tôi đề nghị là Mike nên đến một mình cho buổi gặp gỡ kế tiếp, và sau đó tôi muốn gặp cả hai cùng một lúc. Julie đồng ý.
 

        Hai tuần sau đó khi Mike và tôi gặp nhau, tôi mô tả ngắn gọn cuộc viếng thăm của Julie và mong ước của tôi là được gặp riêng anh ấy để biết anh ấy nghĩ gì về những điều đang diễn ra. Tôi nói tiếp: “Sau đó, nếu cả hai anh chị đều sẵn lòng, tôi mong được gặp hai anh chị chung với nhau.”
 

        Mike nói. “Được rồi. Tôi biết rằng chúng tôi đã gặp một số vấn đề, và chúng tôi cần giải quyết chúng.”
 

        Tôi hỏi: “Khi nhìn lại những năm đầu cuộc hôn nhân của anh với Julie, anh muốn mô tả những năm đó như thế nào?”
 

        “Chúng tôi đã có một cuộc hôn nhân tốt đẹp. Chúng tôi đã cùng làm nhiều việc chung với nhau. Chúng tôi tận hưởng thời gian ở bên nhau; chúng tôi đã có nhiều sự vui vẻ. Khi bọn trẻ chào đời, ngay cho dù chúng đòi hỏi nhiều thời gian, chúng tôi vẫn dành thì giờ cho nhau. Tôi nghĩ là mình đã có một cuộc hôn nhân tốt đẹp. Thực ra, tôi cho rằng chúng tôi vẫn có một cuộc hôn nhân tốt đẹp, song mọi thứ đã trở nên hơi lung lay trong suốt khoảng một năm vừa qua.”
 

        “Theo cái nhìn của anh thì điều gì đã làm cho cuộc hôn nhân lung lay trong khoảng một năm vừa qua?” tôi hỏi.
 

        “Ừm, tôi nghĩ mình bị nhiều sự căng thẳng tại nơi làm việc,” Mike nói. “Và tôi nghĩ bọn trẻ đã trở nên đòi hỏi hơn cho Julie. Cô ấy dường như lúc nào cũng mệt mỏi. Tôi cho là cả hai chúng tôi đều bị nhiều sự căng thẳng.”
 

        “Sự căng thẳng của anh chị đã có tác động nào trên hành vi cư xử của anh chị trong hôn nhân?
 

        “Julie nói tôi đã trở nên hay phê phán cô ấy và bọn trẻ hơn.”
 

        “Anh có nghĩ điều này là đúng không?”
 

        “Tôi nghĩ vậy. Tôi biết mình bộc lộ những cảm nghĩ của mình bằng lời lẽ nhiều hơn, và tôi nghĩ có lẽ mình thật sự trở nên hay phê phán chỉ trích. Dường như tôi dễ bị bực tức hơn.”
 

        “Sự căng thẳng của Julie đã biểu hiện ra sao trong hành vi cư xử của cô ấy?”
 

        “Cô ấy dường như đã mất sự thích thú trong quan hệ vợ chồng của chúng tôi. Có vẻ như việc đó không còn quan trọng với cô ấy nữa.”
 

        “Phải chăng một số trong những lời phàn nàn của anh đối với Julie xoay quanh phần tình dục của hôn nhân hai người?” tôi hỏi.
 

        “Tôi không nghĩ vậy. Ít ra là không thường xuyên.” Lắc đầu, Mike nói, “Tôi không biết. Gần đây, bản thân tôi cũng không thích thú lắm. Thực ra, dường như tôi đã mất đi sức bật của mình. Tôi không hứng thú lắm về công việc của mình hay bất cứ điều gì khác. Thành thật mà nói, điều này làm cho tôi phiền lòng hơn bất cứ điều gì khác.”
 

        “Anh đã cảm thấy như thế này bao lâu rồi?” tôi hỏi.
 

        “Tôi nghĩ là một năm hay cỡ đó. Sự việc chỉ dường như trở nên tệ hại hơn trong vòng hai tháng qua.”
 

Tôi hỏi Mike một vài câu hỏi về thời thơ ấu của anh và biết được anh có một em trai và một em gái cùng cha khác mẹ. “Ba tôi bỏ mẹ tôi khi tôi còn nhỏ. Ông tái hôn và có một đứa con gái trong cuộc hôn nhân đó. Cô ta nhỏ hơn tôi mười tuổi, nhưng thực ra thì tôi gần với cô ấy hơn là với em trai tôi.” Anh và người em trai “không thuận nhau lắm,” Mike giải thích. Rồi anh nói thêm, “Khi Ba đã ra đi, cả hai chúng tôi đều muốn trở thành người chủ của gia đình. Dường như là chúng tôi luôn chống trả nhau về một điều gì đó. Sau khi tôi vào đại học và em trai tôi vào quân đội, chúng tôi không liên lạc với nhau nhiều lắm.”
 

        Cha của anh là một người nghiện rượu, anh nói. “Khi còn ở nhà, lúc không say rượu thì ông được lắm, nhưng khi đã say rồi, ông rất hung bạo. Tôi không có những ký ức đẹp về thời thơ ấu của mình. Sau khi Ba bỏ đi, chúng tôi đã không gặp ông trong khoảng năm năm. Nhưng khi tôi bắt đầu đại học, ông nói ông muốn giúp đỡ tôi, và ông đã làm như thế. Sau đó, chúng tôi thỉnh thoảng gặp nhau, nhưng chúng tôi chưa hề có một mối quan hệ thật sự gần gũi thân thiết với nhau.”
 

        “Thế còn mối quan hệ của anh với mẹ anh thì sao?”
 

        “Mẹ cũng có những vấn đề của riêng bà,” anh nói. “Có lẽ đó là điều đã đẩy Ba đến chỗ nhậu nhẹt; tôi không biết. Bà rất hay chỉ trích, không phải là một người thân thiện gần gũi. Sau khi Ba bỏ đi, bà đã làm việc vất vả để bảo đảm cho chúng tôi có thức ăn và một nơi để ở. Tôi kính trọng bà vì điều đó, song bà khó tính đối với tôi và em trai tôi. Tôi thật sự mừng khi đến lúc được đi học đại học.”
 

        Không giống như cha của anh, mẹ của Mike không tái hôn. Bà qua đời khoảng hai năm trước, Mike nói. Trong những năm sau đó bà đã mắc bệnh tâm thần, và trong suốt ba năm cuối trước khi mất, sức khỏe của bà suy sụp dần và bà không luôn nhận biết con trai mình khi anh đến thăm bà.
 

        “Anh có nghĩ là mình đã có nhiều sự oán giận đối với mẹ anh và ba anh suốt nhiều năm qua không?” tôi hỏi.
 

        “Tôi không biết đó có phải là sự oán giận chăng,” anh nói. “Tôi nghĩ tôi cảm thấy tiếc cho họ suốt nhiều năm qua. Cả hai người đều đã sống một cuộc đời khá trống rỗng.”
 

        Mike nói, “Thời gian ở đại học thật tốt đẹp nhưng cũng rất vất vả: Tôi học hành rất tốt, song trong đời sống xã hội của mình tôi đã làm một số việc mà sau này tôi cảm thấy ân hận. Chúng gây ra cho tôi nhiều phiền phức. Thành thật với anh, vào năm thứ ba đại học, tôi đã làm cho một thiếu nữ phải mang thai. Tôi muốn cô ta phá thai nhưng cô ấy lại không muốn. Cuối cùng cô ta đã cho đứa bé làm con nuôi, nhưng việc này lại là một điều rắc rối, phức tạp thật sự. Julie biết về việc này, nhưng chúng tôi chưa bao giờ nói cho bọn trẻ biết. Tôi nghĩ là chúng không cần phải biết.”
 

        Tôi có thể khẳng định với chính mình, rằng tôi nhận thấy Mike đang ở trong tình trạng rất dễ bị tổn thương. Tôi cũng có thể nói rằng anh ấy đang bắt đầu cảm thấy thiếu thoải mái.
 

        Trước khi Mike ra về, tôi cho anh ấy một số bài làm ở nhà. Bài tập này đòi hỏi những gì ở Mike? Kết quả thu nhận được từ bài làm này sẽ giúp ích gì cho Mike và cuộc hôn nhân của vợ chồng anh? Đó là những câu hỏi mà chúng ta sẽ tìm được câu trả lời vào tuần sau. Kính mời quý thính giả cùng đón nghe.
 

Nguồn: phatthanhhyvong.com

Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn